Tay đang dọn chén đũa của phương thị dừng lại, cười nói: “Nói cái gì
vậy, cái gì trèo cao với không cao, đều là cùng một thôn đi ra, cũng xem
như là người cùng một nhà sao lại nói như vậy chứ.”
“Uyển Dao tỷ tỷ, sau này tỷ sẽ là người Triệu gia, đừng có khách khí
với nhà muội nữa.” Triệu Tương Nghi cũng hiểu ý tứ của Phương thị, bèn
thân thiết kéo tay Tề Uyển Dao cười nói.
“Cám ơn mọi người, người xưa cũng nói ‘thêu hoa trên gấm, , đưa than
sưởi ấm trong ngày tuyết rơi’, mọi người có ân đối với Uyển Dao , Uyển
Dao suốt đời không quên ân này.” Tề Uyển Dao nói đến đây liền quỳ
xuống.
Phương thị và Triệu Tương Nghi vội đỡ người dậy, sau một hồi xúc
động, Triệu Tương Nghi dọn dẹp chén đũa rồi sau đó đến Như Ý phường,
còn Phương thị dẫn theo Tề Uyển Dao ra ngoài mua vải.
Trải qua những chuyện liên quan đến Tề Uyển Dao, ấn tượng của Triệu
Tương Nghi đối với Nhâm thị càng thêm tốt, Nhâm thị thiện lương, kiên
nhẫn lại cường ngạnh quyết đoán, từng chút từng chút hành động của Nhâm
thị đều rơi vào trong mắt Triệu Tương Nghi
Làm cho nàng sinh ra một ý nghĩ kỳ quái ——
Nếu như Nhâm thị là mẹ của nàng, thì thế nào?
Nhất định sẽ rất tuyệt, người mẹ có thể trị , kiếm tiền, lại yêu thích hài
tử, cẩn thận chăm sóc, không cho người khác khi dễ, người mẹ như vậy,
nhất định sẽ nhận lấy thật nhiều lời tán dương hâm mộ đi?
Đúng vậy, nàng đột nhiên bắt đầu mơ hồ mong muốn, Nhâm thị có thể
gả cho Triệu Tín Lương làm vợ kế. Mặc dù nghe có vẻ không hay lắm, thế
nhưng Triệu Tín Lương và Nhâm thị , hai người này nam chưa lấy, nữ chưa
gả, ai cũng không ép buộc được, ở thời đại này chế độ phong kiến có chút
cởi mở, quả phụ bị chồng bỏ có thể đi tái gái là chuyện thường, chỉ cần họ
cam tâm tình nguyện là được, như vậy sẽ không có kẻ nào đặt điều sau lưng
hết.
Triệu Tín Lương Tính là người trung thực, chân thành và chăm chỉ,
đồng thời là người rất cẩn thận cùng chu đáo, biết chăm sóc người khác.
Tính tình Nhâm thị cường ngạnh, nhưng rất biết trị gia, tin tưởng có thể làm