CUỘC SỐNG TÌNH YÊU CỦA NỮ BÁC SĨ (NHẬT KÝ HÔN NHÂN) - Trang 146

Trần Thần dù thế nào cũng không chịu để Tô Diệp trả tiền, hai người

đưa đẩy một lúc, Tô Diệp đành chịu thua, hậm hực cất ví tiền về trong túi
quần, lại nghĩ lại, cũng tốt, mời cơm thì cũng là hắn mời mới phải.

Hai người đạp xe về trường học, một đường yên lặng không nói gì,

đến trước toà nhà thí nghiệm, Trần Thần dừng xe, quay đầu nhìn cô. Tô
Diệp đoán rằng hắn có thể sẽ nói "Chúc em hạnh phúc", "Từ nay về sau vẫn
là bạn bè"..., nhưng không nghĩ hắn sẽ nói với cô: "Tô Diệp, em đừng hận
anh!"

Tô Diệp sửng sốt, chợt nở nụ cười. Cô không hận hắn, thật sự, không

hề, việc hắn lừa gạt cô, tuy làm cô rất đau lòng, nhưng cũng không đến
mức hận thù.

"Anh suy nghĩ nhiều rồi, tôi chưa từng nghĩ muốn hận anh!"

Trần Thần bình tĩnh nhìn cô, trong bóng đêm, Tô Diệp thấy không rõ

nét mặt của hắn, chỉ cảm thấy đôi mắt hắn sáng ngời trong suốt, sáng đến
chói mắt.

"Cảm ơn em!" Dừng một chút, hắn thấp giọng nói: "Anh đi đây."

Tô Diệp trong lòng trống rỗng, mờ mịt nói: "Hẹn gặp lại!"

Trần Thần đạp xe lướt qua trước mặt cô, Tô Diệp sực nhớ đến cái đêm

lần đầu tiên bọn họ cùng nhau đi dùng cơm, hắn đưa cô về, cũng là tư thế
như thế này, hắn ngồi trên xe, một chân để trên bàn đạp, một chân chống
trên mặt đất, cười dịu dàng hỏi cô ngày mai có thể cùng nhau ăn cơm
không, cô vui vẻ đáp ứng, hắn vui sướng rời đi, để lại bóng lưng hơi gầy
chuyển động trong đêm tối, mỗi lúc xa dần, giống như lúc này.

Lời nói còn văng vẳng bên tai, nhưng người đã đi xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.