"Được." Tô Diệp đáp ứng, nhưng trong lòng thấy khó hiểu: "Quan hệ
của chúng ta không phải mọi người đều biết sao? Còn có bí mật nào nữa?"
Dương Nghị nhíu mày, cảm thấy trao đổi cùng Tô Diệp có chút khó
khăn.
"Ý anh là quan hệ trước mắt và tương lai của chúng ta!"
"...?"
"Quan hệ người yêu!" Dương Nghị bị vẻ mặt mê man của Tô Diệp
làm cho bất lực, muốn đạp người, nhưng lại không thể làm gì, đành phải cố
nén bực bội, lên tiếng nhắc nhở.
Tô Diệp hãi hùng, chuyện này từ khi nào vậy?
Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, trong chốc lát, Tô Diệp liền hiểu
được, xem ra là bị bốn chữ "Tiếp tục chung đụng" gây họa, cô và anh suy
nghĩ không giống nhau, nói chuyện rõ ràng có vấn đề.
"Anh có phải đã hiểu lầm ý tôi rồi không, tôi nói tiếp tục chung đụng
ở đây chính là tiếp tục làm bạn chứ không có ý tứ gì khác." Tô Diệp giải
thích.
"..." Dương Nghị đầu như muốn nổ tung, cảm giác không nói lên lời,
lại có một chút ngượng ngùng, đây không phải là gián tiếp từ chối sao?
Nhưng, anh xưa nay đều là dám nghĩ dám làm, hành động dứt khoát, nếu đã
quyết định làm thì phải làm đến cùng, tránh để sau này hối hận.
"Là tôi biểu đạt không rõ, nhưng tôi với vấn đề này là nghiêm túc, tôi
đối với em ấn tượng rất tốt, muốn tiếp tục phát triển, hi vọng em suy nghĩ
lại một chút."