CUỘC SỐNG TÌNH YÊU CỦA NỮ BÁC SĨ (NHẬT KÝ HÔN NHÂN) - Trang 256

Cho tới bây giờ, Tô Diệp chưa từng chủ động xuống giọng nhờ vả ai,

Dương Nghị biết rõ cô đang làm chuyện xấu, nhưng trái tim vẫn mềm
nhũn. Nhân lúc Dương Nghị xuống xe đi tới ôm cô, Tô Diệp vừa được tự
do, lập tức đẩy cửa xuống xe, cười hi hi ha ha, lại chạy nhảy vô cùng vui
vẻ, Dương Nghị đau đầu, cũng mất hứng, đêm đó bình an vô sự.

Ngày thứ ba, sau bữa cơm trưa, Dương Nghị sắp xếp lịch trình đi thảo

nguyên Cách Căn Tháp Lạp, muốn ở lại đó hai ngày, nhân tiện ghé qua
thăm các chiến hữu, sau đó cùng Tô Diệp trở về. Từ thị trấn đi tới Cách
Căn Tháp Lạp không quá hai giờ đi xe, Tô Diệp lần này rất tỉnh táo, suốt
dọc đường đi líu ríu nói chuyện không ngừng, Dương Nghị cười híp mắt
nghe, đôi khi chen vào hai câu, thời gian trôi qua rất nhanh.

Xe đi tới thảo nguyên, Tô Diệp không có kích động la lớn mà lại im

lặng tựa trên cửa kính xe ngắm phong cảnh, Dương Nghị giảm tốc độ, đi
thêm khoảng chừng 20 phút thì dừng xe lại.

"Xuống đây đi, anh dẫn em đi vài vòng!"

Tô Diệp cầu còn không được, vui tươi hớn hở xuống xe, nắm tay anh

cùng nhau tản bộ trên nền cỏ xanh. Trước mắt cô lúc này là dòng sông rộng
mênh mông, uốn lượn chảy dài rồi khuất sau những ngọn núi cao. Một
khung cảnh xanh ngắt nguy nga, trời cao đất rộng, chỉ có hai người ung
dung bước chậm, Tô Diệp ở bên cạnh người đàn ông của mình, nghe tiếng
anh nói rất êm tai, lúc này cảm thấy rất thoải mái và vui vẻ.

Ngày mùa hè, ánh nắng ngã về phía tây lúc này vẫn là còn một mảng,

Tô Diệp ngồi trong lòng Dương Nghị dựa vào ngực anh, nhìn sắc trời chiều
đỏ hồng như lửa, nhuộm lên thảo nguyên mênh mông một màu vàng óng
ánh, hiện ra tia sáng chói mắt, đồ sộ huyết lệ.

"Đẹp không?" Dương Nghị ở bên tai cô nhẹ nhàng hỏi, mang theo

chút tán thưởng cùng tiếc nuối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.