CUỘC SỐNG TRÊU CHÓ CHỌC MÈO CỦA NHỊ NỮU - Trang 137

Nói cách khác, nếu như ta không dùng được thánh vật…Sẽ không thể

được cả Linh Sơn tin phục -!

“A…” Ta cất giọng hét to, “Cái gì mà trời giáng kỳ quan? Phiền chết ta!

Sớm biết thế, ta có chết cũng sẽ không nói ta biết chữ trên thánh bia a!”

Tiểu Chu Tước nhìn ta nghĩ nghĩ một hồi rồi nói: “Nhị Nữu đừng lo

lắng. Cùng lắm thì ta hóa lại nguyên hình, mang ngươi bay trên Linh Sơn
vài vòng. Đúng, còn gọi cả Bạch Hổ ca ca, Thanh Long ca ca, Huyền Vũ tỷ
tỷ theo cùng! Ta không tin không làm cho chúng bang đồ tin phục…!” Tiểu
Chu Tước càng nghĩ càng đắc ý.

“Ta sẽ không cùng con chim nhỏ ngươi làm mấy chuyện nhàm chán như

vậy! Nếu nàng không khởi động được thánh vật, ta cũng không tin phục-”
ta theo âm thanh quay đầu lại nhìn, liền thấy một nữ tử toàn thân áo tím,
mặt mũi sáng tỏ như ánh trăng, vóc người thon dài in dưới ánh trăng khi ẩn
khi hiện tựa thiên tiên, đang ôm mu bàn tay ngồi tựa trên cây, lạnh lùng
nhìn ta.

“Huyền Vũ tỷ tỷ.” Tiểu Chu Tước bũi môi, không cam lòng chào hỏi.

Cũng …như Tiểu Chu Tước nói, rất đẹp!

“Ngươi chính là người đệ tử sư phụ mới thu nhận?” Huyền Vũ quét mắt

nhìn ta từ trên xuống dưới.

“Vâng, Tứ sư tỷ…(là nên gọi như vậy mà)” Huyền Vũ không giống Tiểu

Chu Tước, làm cho người ta cảm thấy mười phần lạnh như băng, ta một
mực cung kính trả lời.

“Ta mặc kệ ngươi có phải hay không đọc được văn tự trên thánh bia, có

thể chân chính chứng minh ngươi là Linh Sơn Thánh Nữ, chỉ có thể là trong
nghi thức tế thiên. Chu Tước còn nhỏ không hiểu chuyện, nhưng ngươi nếu
cho rằng chúng ta tứ thánh thú cũng dễ dàng bị ngươi lợi dụng như vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.