Tiếp theo, hai người lại nhanh chóng đánh úp về phía đối phương, lại
tiếp tục ở trên không trung triền đấu.
…Ta nói, hay là các ngươi dứt khoát BL đi = =! (*BL: boy love => Hay
là các ngươi dứt khoát yêu nhau đi.)
Trận đấu lại giằng co thêm nửa canh giờ nữa, hai người đều đã rất mệt
mỏi, có vẻ chống đỡ hết nổi. Tại sao ta lại biết ư? Bởi vì, ta miễn cưỡng có
thể thấy được hai người họ đánh nhau. Lục mỹ nam chiêu kiếm trầm ổn
phức tạp, công thủ đều rất hoàn mỹ. Chiêu thức của Đại biến thái lại rất hoa
lệ, xảo quyệt, một cặp đoản kiếm giấu trong ống tay áo, thoắt ẩn thoắt hiện
giống như đang múa.
Thật ra, ta lại có cảm giác, hai người bọn họ hình như đang rất hưởng
thụ, đánh rất sảng khoái…
Xem một hồi, tư tưởng ta bắt đầu phiêu du. Đang trong lúc phiêu du, hai
luồng thân ảnh lại lần nữa văng ra, một tao nhã một ôn nhu. Đêm khuya gió
lộng thổi ống tay áo, không thể nhìn ra hai người trước đó đã có một phen
ác đấu.
“Thắng bại sao rồi?” Ta thốt ra, mới phát hiện huyệt đạo trên người đã
được giải khai.
Hai người nhìn về phía ta, rõ ràng đều lộ vẻ kinh ngạc. Sao thế? Huyệt
đạo của ta không phải do bọn họ giải sao?
“Vẫn chưa.” Sau khi trầm tĩnh một lát, Đại biến thái trả lời. Tiếp sau
quay qua Lục mỹ nam nói: “Đánh cuộc thay đổi một chút, thế nào?”
Lục mỹ nam nhã nhặn cười: “Đang có ý đó.” Nói xong, hai người đều
hướng về phía ta.