CUỘC SỐNG TRÊU CHÓ CHỌC MÈO CỦA NHỊ NỮU - Trang 80

Hạ nhân ở đây bất luận là nha hoàn hoặc nam phó hay thị vệ, toàn bộ

đều mặt sắt vô cảm giống nhau, chẳng lẽ…đều là những người sùng bái
Thanh Y? Chỉ có lúc Đại Biến Thái tới, ta mới có thể thấy được vẻ mặt thứ
hai ngoài mặt sắt, thời gian như vậy thật sự là…quá kinh khủng…>_<…

Nhưng là, không có gì bất hạnh nhất, chỉ có càng bất hạnh hơn mà thôi!

Đại Biến Thái lúc trước chỉ mới phát hiện ta không có võ công, sau này

còn biết cả chữ ta cũng không nhận biết được, lại phái thanh y mặt sắt tiên
sinh dạy ta học chữ, rồi phái thêm một thanh y mặt sắt lão sư dạy ta vũ đạo,
tiếp đến là một thanh y mặt sắt nhạc công…

Vì vậy, cuộc sống của ta bước vào trong bóng tối vô biên vô hạn Orz…!

Hoàn cảnh này khiến cuộc sống rất dài của ta sau này cứ mỗi lần dưới ánh
trăng nhìn thấy bóng áo xanh liền cảm thấy buồn nôn…

Môn học: Học chữ.

Thời gian học: mỗi ngày từ lúc rạng sáng đến khi chiều tà.

Giáo sư: Mặt sắt Giáp.

Cảm tưởng của Nhị Nữu: Đây là thời gian khó khăn nhất trong ngày mà

ta phải vượt qua. Trước kia lúc Cẩu nhi ca dạy ta học chữ, ta có thể thưởng
thức cảnh đẹp, có thể khinh bạc mỹ nam, nhưng hiện tại, ta tình nguyện viết
hết lần này tới lần khác cũng không bói ra một chữ con giun, cũng không
muốn liếc mắt nhìn mặt sắt thêm nữa. Đặc biệt mỗi khi ta giao bài tập, tiên
sinh dạy học bản mặt sắt còn có thể thăng cấp thành màu xanh…Thật là
đáng sợ…Thật là đáng sợ…

Cảm tưởng của giáo sư:…Ta không muốn dạy nàng! !

Môn học: Đàn tranh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.