Nếu bạn muốn nhận thức vượt ra ngoài giới hạn của không gian và thời gian
tuyến tính, bạn phải bước ra ngoài trạng thái liên tục bình thường của chiều kích
thứ 4. tập trung quá nhiều vào nó (nhận thức có chọn lọc) đến mức chúng ta
không nhận thức được các khung thời gian và kích thước khác. Lý do khiến cho
hầu hết chúng ta không nhận thức từ một góc độ cao hơn là chúng ta đã đồng
nhất mình với một khung thời gian hoặc một chiều kích và quá tập trung vào nó
(nhận thức có chọn lọc) đến nỗi chúng ta không nhận thức được những khung
thời gian và chiều kích khác. Trong mô hình về tiên tri (Hình 5.3c), chúng ta đã
thấy làm thế nào bản thể thực sự của chúng ta tồn tại đồng thời ở nhiều tầng
thứ và chiều kích, nhưng ý thức “bình thường” của chúng ta chỉ chiếm một phần
nhỏ trong đó.
Trong Hình 5.7c, chúng ta thấy một khái niệm khác; thời gian theo phương
thẳng đứng và thời gian theo phương nằm ngang. Hãy tưởng tượng rằng thời
gian được tạo thành như một chồng bánh xèo. Nếu bạn nhìn theo phương nằm
ngang, bạn sẽ chỉ thấy một lớp tại một thời điểm, nhưng nếu bạn nhìn theo
phương thẳng đứng, bạn có thể thấy toàn bộ chồng bánh. Chìa khóa ở đây là
hoàn toàn hiện diện ở hiện tại và buông bỏ mọi suy nghĩ về quá khứ và tương
lai. Rốt cuộc, mọi khung thời gian và chiều kích luôn tồn tại ngay bây giờ và
cách duy nhất bạn có thể biết điều này là hiện diện ở đây ngay bây giờ.
Hình 5.8 – Con người đa chiều kích