Thuộc tính chính của mật độ là mối quan hệ hài hòa của nó với các mật độ
khác. Trong loạt phim truyền hình “Star Trek” (Chiến tranh giữa các vì sao), họ
nói về các nhân tố warp (sợi dọc) khi mô tả tốc độ của tàu vũ trụ. Mỗi yếu tố
warp có thể là một mật độ; hệ số warp càng cao thì mật độ càng cao.
Mật độ có thể là họa âm của một đơn vị đo lường cơ bản, chẳng hạn như tốc độ
ánh sáng. Trong ngành vật lý mới, có một khái niệm về các khung thời gian
song song. Người ta cho rằng mỗi khung thời gian được truy cập bằng cách đạt
được tốc độ là họa âm của tốc độ ánh sáng. Trong khi không thể vượt quá tốc
độ ánh sáng một cách tuyến tính, dường như có thể “quay số” các họa âm của
tốc độ ánh sáng, như được biểu diễn trong phương trình nổi tiếng của Einstein E
= mc
2
, trong đó c
2
là một họa âm của tốc độ ánh sáng. Trong ví dụ này, c
2
có
thể là mật độ thứ hai, c
3
là mật độ thứ ba, v.v.
Trong cuốn sách này, mật độ sẽ tương ứng với các dạng sống khác nhau dọc
theo quy mô tiến hóa. Như bạn sẽ thấy sau đây, mỗi mật độ gần như tương ứng
với chiều kích của cùng một số, nhưng chiều kích giống như các thế giới trong
các thế giới chồng lắp lên nhau, trong khi mật độ không chồng lắp lên nhau.
Trong Chương 1, chúng ta đã liệt kê 12 mật độ. Hình 9.1 dưới đây cho thấy
từng mật độ dọc theo quang phổ ánh sáng.
Hình 9.1 – Mật độ biểu diễn theo quang phổ ánh sáng
← Thấp hơn
Cao hơn →
Thế
giới
khoáng
vật
Thế
giới
thực
vật
Thế
giới
động
vật
Thế
giới
loài
người
Thể
ánh
sáng
dĩ
thái
Thể
nhân
quả
Linh
hồn,
thiên
thần
Linh
hồn
cấp
cao,
Tổng
lãnh
Chân
thần,
các vị
thầy
Tầng
thứ
Chúa/
Phật
Tầng
thứ
liên
thiên
hà
Tầng
thứ
vũ
trụ