CUỘC SỐNG TRONG THỜI ĐẠI VÀNG - Trang 155

***

Chương 9 – Mật độ

(LƯU Ý: Trong cuốn sách này, mật độ “cao hơn” ít đậm đặc hơn mật độ “thấp
hơn”, bởi vì “cao hơn” và “thấp hơn” đề cập đến tần số rung thực tế, không phải
mật độ nguyên tử.)

Mật độ là các tầng thứ riêng rẽ trong phổ tần số của Sự Sáng Tạo. Nói chung,
mật độ được chia thành họa âm, hoặc bát độ/quãng tám. Chúng ta có thể tùy ý
gán các mức mật độ cho các tần số rung động khác nhau trong Vũ trụ để giao
tiếp về cách cấu tạo của Vũ Trụ.

Để minh họa thêm ý tưởng về họa âm, tôi đã đưa ra các ví dụ sau:

Trên một cây đàn piano, có tám cao độ (đúng ra là 12 nửa cao độ) tạo nên mỗi
quãng tám. Tùy thuộc vào loại đàn piano, có thể có từ năm đến tám quãng tám
trên bàn phím. Mỗi quãng tám là một họa âm cụ thể, với mức độ rung hoặc mật
độ tăng lên khi bạn gõ bàn phím đến các nốt cao hơn.

Một cách khác để hiểu ý tưởng về mật độ là sử dụng quang phổ ánh sáng. Nếu
mỗi màu trên quang phổ ánh sáng đại diện cho một mật độ, thì chúng ta có thể
tùy ý gán một số cho một màu; ví dụ: nếu màu vàng bằng mật độ thứ ba, thì
màu cam sẽ là mật độ thứ hai và màu xanh lá cây là mật độ thứ tư, v.v.

Tất nhiên, chúng ta có thể xác định mật độ bằng cách sử dụng các phép đo tần
số thực tế. Ví dụ, 100 đến 1.000Hz (chu kỳ trên giây) có thể là mật độ đầu tiên;
1.000 đến 10.000 Hz có thể là mật độ thứ hai, v.v. Như bạn có thể thấy, mật độ
không nhất thiết phải theo thứ tự tuyến tính (tức tăng/giảm dần đều), mà thể là
theo hàm logarit.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.