nhận cảm xúc. Nó cũng là một phần của cái tôi mà lập trình tiềm thức. Bản ngã
không đồng nghĩa với tâm trí có nhận thức, bởi vì tâm trí có nhận thức bao gồm
mọi thứ bạn có nhận thức, và bạn có thể không phải lúc nào cũng có nhận thức
về bản ngã.
Cách tốt nhất để biết bản ngã của bạn đang làm gì là trở nên nhận thức về lập
trình tiềm thức, điều kiện sinh trưởng và niềm tin của bạn.
5. Lập trình tiềm thức
Khi bạn muốn một máy tính thực hiện một công việc, bạn cần phải viết một
chương trình. Điều này cũng đúng với máy tính sinh học của con người. Thông
tin được đưa vào não thông qua các giác quan và được lưu trữ trong bộ nhớ. Tất
cả các trải nghiệm sống, sự kiện, suy nghĩ, cảm xúc và hình ảnh được ghi lại
trong bộ nhớ. Nếu thông tin này được đưa vào một cách ngẫu nhiên nó sẽ tạo
ra sự hỗn loạn. Tuy nhiên, khi thông tin được trình bày một cách có trật tự, nó
sẽ trở thành một chương trình. Chúng ta hiện nay đang bị thông tin tấn công
liên tục. Đầu vào giác quan đầu tiên mà chúng ta có thể nhận được trong cuộc
đời là tại thời điểm chúng ta được sinh ra. Nếu chúng ta được chăm sóc, cho ăn
và được bế ngay lập tức, chúng ta có thể đã nhận được ấn tượng ban đầu rằng
cuộc sống thật ấm áp và tràn đầy sự quan tâm.
Các chương trình (lập trình tiềm thức) được lưu trữ trong cơ thể vật lý. Ví dụ,
khi chúng ta mới sinh ra, chúng ta có thể đã có một cảm giác khó chịu trong dạ
dày được gọi là cơn đói. Khi mẹ cho chúng ta bú sữa, cảm giác thay đổi thành
dễ chịu, do đó chúng tôi có một sự ghi nhận (chương trình/lập trình) rằng thức
ăn hay việc ăn uống là cách có thể biến nỗi đau/khó chịu thể xác thành niềm
vui.
Chương trình là một tập hợp các niềm tin được kết tinh để hướng bản thân đưa
ra những phản ứng nhất định đối với các tình huống trong cuộc sống. Ví dụ, nếu
ai đó tự giới thiệu bản thân, bạn có thể có một phản ứng (chương trình/lập
trình) rằng bạn phải đưa tay phải ra bắt tay họ. Rõ ràng, một số chương trình