CUỘC THÁM HIỂM VÀO LÒNG ĐẤT - Trang 98

thương lành ngay! Được một người như anh chàng thợ săn này cũng rất
đáng tự hào!

Vừa nói giáo sư vừa chuẩn bị bữa ăn cho tôi. Tôi ăn ngấu nghiến. Trong

khi ăn, tôi cứ hỏi tới tấp khiến ông không kịp trả lời.

Tôi được biết cái ngã “may mắn” đã hất tôi xuống một đường hầm gần

như thẳng đứng. Cuộc di chuyển kinh khủng ấy đã ném tôi vào tay giáo sư,
bất tỉnh và máu me đầy người.

- Axel này, - giáo sư nói – bị một tại nạn như vậy mà không ảnh hưởng

gì đến tính mạng, chú cũng thấy lạ! Nhưng từ nay chúng ta không nên rời
nhau kẻo có ngày không còn nhìn thấy nhau nữa đâu!

“Chúng ta không nên rời nhau!”. Như vậy cuộc hành trình chưa kết

thúc? Thấy tôi tròn mắt ngạc nhiên, chú tôi hỏi:

- Sao vậy, Axel?
- Chúng ta không phải đang ở trên mặt đất sao?
- Không!
- Ồ! Không lẽ cháu bị điên vì cháu thấy ánh sáng mặt trời, cháu nghe

tiếng gió thổi và cả tiếng sóng vỗ nữa.

- Chú sẽ không giải thích gì hết vì đó là điều không thể giải thích nổi.

Nhưng cháu sẽ được nhìn thấy tận mắt và tự hiểu là có những điều mà khoa
học địa chất chưa khám phá hết!

- Chúng ta ra ngoài kia đi! – tôi bỗng đứng bật dậy và nói.
- Khoan đã, Axel! Không khí ngoài trời có thể làm cháu bệnh đấy!
- Không khí ngoài trời?
- Phải. Gió thổi khá mạnh mà cháu vẫn còn yếu nên chú không muốn…
- Nhưng cháu khỏe hẳn rồi mà!
- Axel, đừng nóng ruột! Nếu cháu bệnh lại bây giờ thì rắc rối lắm.

Không nên để mất thời gian vì chuyến vượt biển sắp tới có thể dài ngày đấy.

- Chúng ta sẽ vượt biển?
- Phải. Cháu hãy nghỉ ngơi hết ngày hôm nay. Ngày mai chúng ta sẽ

xuống tàu!

- Xuống tàu? – tôi kinh ngạc kêu lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.