CƯỚI LÂU SẼ HỢP - Trang 135

Đàm Như Ý không lên tiếng.

“Cậu ấy là người không thích bị người khác khống chế, nhất là bóp cổ

ép đến bước này. Nhưng hôm nay chẳng những gặp phải chướng ngại trên
sự nghiệp mà ngay cả cuộc sống riêng tư cũng......” Cô ta liếc Đàm Như Ý
một cái, như muốn nói ra tất cả những lời nói đã nghẹn cả ngày nay, “Tự
Chước rất coi trọng ông nội, cậu ấy bằng lòng hy sinh mình để làm vui lòng
ông nội nhưng không có nghĩa cậu ấy bằng lòng với danh phận này. Cô
Đàm, tôi thấy cô là một người hiểu chuyện, lòng dạ thiện lương, lại có
nguyên tắc của mình nên cũng không cần thiết phải Hư Dĩ Ủy Xà(*) với Tự
Chước. Nói trắng ra, quan hệ của hai người chỉ là chủ nợ và người đi vay
nợ, ngay cả mướn chung phòng cũng không bằng.”

(*): Đề cập đến việc giả tạo, giả tưởng.

Đàm Như Ý vẫn không lên tiếng.

“Tôi cũng không che giấu suy nghĩ của mình nữa, đúng vậy, tôi thích

Thẩm Tự Chước. Dốc sức làm việc cùng cậu ấy nhiều năm như vật, thật vất
vả mới có được thành tựu là phòng làm việc ngày hôm nay, cuối cùng cũng
coi như có thời gian rảnh rỗi tính toán đến vấn đề cá nhân.” Cô ta nhìn Đàm
Như Ý, “Lời nói không dễ nghe, nếu như không phải do ông nội can thiệp
vào thì nhất định tôi và Tự Chước đã nước chảy thành sông rồi.”

Đường Thư Nhan thuận tay lấy chìa khóa xe mà cô ta mới vừa đặt trên

bàn lên, sửa sang lại quần áo dự định rời đi, vừa mới đi tới cửa đã quay đầu
lại, “Tôi không tiện ở lâu, nếu Tự Chước có cần gì thì nhờ Cô Đàm giúp
một tay. Cô đã ăn ở miễn phí trong nhà Tự Chước thì chút việc nhỏ này
cũng không quá đáng chứ.”

“Ầm” một tiếng, Đường Thư Nhan đóng cửa lại, thân thể của Đàm

Như Ý cũng theo đó mà chấn động. Sau một lúc lâu, cô từ từ đi tới tắt đèn
phòng khách, vốn định trở về thư phòng ngủ tiếp nhưng đi tới một nửa lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.