CƯỠI RỒNG - Trang 390

Đóa hoa sơn trà đó?!

Buổi sáng Tần Du Du tùy tay cài hoa sơn trà Anh Nhi quận chúa tặng lên

trên vạt áo, sau đó trở về phòng đổi y phục săn bắn đến doanh địa, lúc đó đóa hoa
đã bị Lục Ý lấy xuống cắm vào bình hoa, không có mang theo.

Hay là trên đóa hoa đó có cái gì cổ quái sao?

Tần Du Du muốn mở miệng gọi Lương Lệnh, nhưng bỗng nhiên cảm giác tự

mình nói cái gì cũng không muốn nói, thầm nghĩ nhìn ánh mắt của Anh Nhi quận
chúa, đang nhìn...

Chương 89: Đoạt phách câu hồn

"Hạ Hi Triều, lén lúc đối phó một nữ lưu, ngươi không ngại mất mặt!"

Giọng nói của Hoàng đế đột nhiên chen vào, thoáng cái làm người ta tỉnh ngộ ,
lập tức đánh thức thần trí của Tần Du Du đang dần dần bị ánh mắt của Anh Nhi
quận chúa điều khiển.

Nàng lắc lắc đầu, chỉ cảm thấy giống như thức suốt ba đêm rồi vậy, cả người

mê man, thầm nghĩ rồi ngã xuống, ngủ ngay.

Lương Lệnh đỡ lấy nàng, sợ hãi toát cả mồ hôi lạnh, Tần Du Du cảm thấy

mình đã nhìn ánh mắt của Anh Nhị quận chúa thật lâu thật lâu, nhưng lại chỉ
ngắn ngủi một lát, thậm chí ngay cả Lương Lệnh cũng không phát hiện có gì
không ổn.

Đội ngũ phía sau, Anh Nhi quận chúa trực tiếp theo tiếng nói rồi ngã xuống,

hôn mê bất tỉnh.

Mà ca ca bên cạnh bé nhìn cũng chưa liếc nhìn nàng một cái, trên mặt lộ ra

tươi cười dịu dàng, mị hoặc không hợp với tuổi của bé, ngẩng đầu lên nhìn thẳng
hoàng đế nói: "Nghiêm, ta xem thường ngươi, ha hả. Nhưng, ngươi phát hiện đã
muộn rồi."

Tiểu nam hài nói xong câu đó, vẻ mặt bỗng trở nên trống rỗng mê mang,

ngửa đầu ngã xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.