CƯỠI RỒNG - Trang 453

"Lưu mạnh háo sắc!" Tần Du Du ôm cổ hắn hung hăng cắn một cái, nhưng

cũng không hề kiên quyết từ chối đề nghị lưu manh này.

Bởi vì... Nàng hình như cũng là người có chút háo sắc.

Nghiêm Di vừa ôm nàng đi về phía suối thánh, vừa thổi khí bên tai nàng:

"Hôm nay nàng mặc sa y**** màu đỏ đi, nhất định cực kỳ xinh đẹp..."

(****) sa y: loại y phục vải siêu mỏng, siêu xuyên thấu)

Trong hang không thấy trời trăng, toàn bộ dựa vào đồng hồ nước thời trước

để phán đoán thời gian, bất tri bất giác bọn họ đi vào cấm địa đã là ngày thứ
mười, cơ quan trên đường ra vào cũng đã sửa chữa, chạy thử xong toàn bộ rồi.

Tần Du Du lôi kéo Nghiêm Di, muốn hắn đưa mình nhìn cơ quan chế tác

bằng gỗ đàn Ô Kim Băng Hải trong truyền thuyết đó, Nghiêm Di lại không chút
nóng vội từ trong ngực lấy ra một cái vòng tay vàng đen đeo vào cổ tay nàng,
nói: "Tặng cho nàng này, nàng phải ngoan ngoãn, luôn luôn đeo."

Tính chất vòng tay vô cùng kỳ quái, Tần Du Du nâng tay lên nhìn thấy, mặt

trong vòng tay khắc bốn chữ nhỏ, chính là "Du du ngã tâm (Ta luôn nhớ nàng)".

Nàng có chút cảm động sờ sờ bốn chữ đó, bỗng nhiên giật mình ngẩng đầu

nhìn Nghiêm Di: "Đây là..."

Chương 103: Dã tâm

"Không sai, đây là gỗ đàn Ô Kim Băng Hải, bên trong cấm địa cũng không

còn nhiều." Nghiêm Di nắm tay nàng đi vào sâu bên trong cấm địa.

Tần Du Du được đưa đi trên đường duy nhất vào cấm địa đến bên bờ một

suối nước, Nghiêm Di gần như mỗi ngày đều ở đây bắt cá, cũng đưa nàng tới
mấy lần, nàng rất rõ nơi này ngoại trừ hồ nước có đầy ấp cá tươi ngon ra không
còn bất cứ vật gì khác.

"Cơ quan đó ở dưới đáy hồ?!" Tần Du Du nhớ rõ một vài nước sơn gỗ được

cất giữ trong cổ mộ, ngàn năm trong nước vẫn không mục nát, nhưng gỗ đàn Ô
Kim Băng Hải cần giữ gìn như vậy sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.