CƯỠI RỒNG - Trang 117

Tần Du Du chột dạ nói: "Thật ra ta lúc ấy còn làm một chuyện nữa..."

"Cái gì?" Đại Chủy vừa nghe thì biết có nội tình khác.

"Ta trước mặt mọi người nhìn hắn dựng thẳng ngón giữa lên." Tần Du Du

vừa chán nản vừa xấu hổ.

Đại Chủy trừng lớn mắt nhìn Tần Du Du nói: "Ngươi ở đâu học được động

tác hạ lưu thấp hèn này vậy?!"

Tần Du Du rất oan ức: "Ta làm sao biết cái động tác tay đó là có ý đó đâu..."

Chương 27: Nàng là điều bất ngờ.

Ngày đó Tần Du Du đưa toàn bộ người trong sơn trại đi khỏi, còn mình ở lại

cuối cùng định đóng cửa hang nặng ngàn cân ngăn cản quan binh đuổi theo, nàng
nghĩ đến lời của Kiều Mộc Tra về Nghiêm Di tàn nhẫn, thích giết chóc, mặt lạnh
vô tình như thế nào, nghĩ đến mấy ngàn mạng người cả sơn trại vì hắn mà gà chó
không yên, khiến mọi người không thể không bỏ nhà chạy trốn, vì thế nảy sinh
tức giận với hắn.

Nghiêm Di dẫn theo rất nhiều quan binh đi đến dưới hang núi, chỉ thấy Tần

Du Du đã dịch dung thành một gã thiếu niên gầy đét một mình đứng ở cửa động,
trước mặt mấy ngàn quan quân mà đĩnh đạc giơ ngón tay giữa lên với hắn, cười
to ba tiếng ném lại một câu "Quân thần quái quỷ gì, không gì hơn cái này.", sau
đó xoay người trốn vào trong động.

Đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến Nghiêm Di "Nhớ mãi không quên"

Tần Du Du!

"Ta đi theo thấy Kiều thúc thúc cãi nhau với người ta, làm động tác đó, bộ

dáng rất oai phong, liền hỏi hắn có ý gì, hắn nói với ta đó là biểu thị khinh bỉ đối
phương, ta làm sao biết hắn gạt ta chứ!" Tần Du Du càng nghĩ càng cảm thấy
mình rất oan ức nha.

Đại Chủy nghĩ qua đã hiểu được, Kiều Mộc Tra là người thô kệch điển hình,

làm cái động tác tay "đơn thuần" để tiểu chất tử Tần Du Du thấy được, còn hỏi
hắn động tác tay đó có nghĩa gì, hắn làm sao không biết xấu hổ mà giải thích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.