CƯỠI RỒNG - Trang 265

"Ngươi nói thoải mái thật!" Tần Du Du khẽ nói, hai tay ôm Nghiêm Di chặt

thêm một chút.

Mùi vị tiểu mỹ nhân nhào vào trong ngực, còn ôm chặt hắn không buông rất

**, nếu thân mình tiểu mỹ nhân đừng căng cứng như vậy thì tốt quá rồi.

"Muốn ta giúp nàng thả lỏng một chút không?" Nghiêm Di hỏi.

"Hả?" Tần Du Du vô ý hừ một tiếng, sau đó... Môi của nàng đã bị người gắt

gao hôn.

Vô lại! Lúc này thế mà còn chiếm tiện nghi của nàng?!

Tần Du Du tức giận cực kỳ, lại không dám giãy giụa, chỉ sợ nới lỏng tay sẽ

ngã từ trên ngựa xuống, chỉ có thể để tùy ý Nghiêm Di hôn thoải mái như vậy.

Không thể không nói, vì bị phân tâm, giống như tạm thời quên sợ hãi, chỉ

còn lại xấu hổ và giận dữ đầy mình với chút nhè nhẹ ngọt ngào và kích thích mà
nàng kiên quyết không chịu thừa nhận.

"Tới rồi." bước chân Trú Vân Phi không biết khi nào đã dừng lại, hì hục thở

dốc nói.

Tần Du Du cả kinh, luống cuống tay chân muốn đẩy Nghiêm Di xuống

ngựa.

Đúng là tiểu nha đầu qua cầu rút ván!

Nghiêm Di ôm thắt lưng nàng đạp nhẹ xuống, vững vàng rơi xuống mặt đất.

Tần Du Du rốt cuộc làm đến nơi đến chốn, choáng váng chân mềm nhũng

đủ loại bệnh trạng không khỏe còn chưa biến mất, đã nhịn không được hỏi liên
hồi: "Tiểu Khôi với Đại Chủy ở đâu? Mau dẫn ta đi."

Bọn họ hiện giờ đang ở đại trang viên hoa lá sum suê, Trú Vân Phi đi rẽ bảy

rẽ tám tới phía trước một tòa nhà xây bằng đá, mở cánh cửa chính bằng thép đúc
ra, nói: "Chúng nó ở ngay bên trong."

Viên dạ minh châu trong tòa nhà tỏa sáng lờ mờ, có thể thấy rõ Đại Chủy

với Tiểu Khôi đang ngồi song song trên bàn bạch ngọc ở giữa phòng, hơi thở
mỏng manh đến gần như không.

Chung quanh bàn bạch ngọc một đống bừa bãi, các loại hộp ngọc, hộp gỗ,

bình ngọc, bình sứ bốn phía, quả thật giống như gặp cướp vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.