này đã bị một đệ tử khác họ không chút tiếng tăm của Kim thị loại ngay vòng thứ
nhất, tin tức lớn a! Các tân khách đến xem cuộc chiến đều hưng phấn lên.
Đáng tiếc ba trận sau lại không có kinh hỉ như vậy, Vương Tôn Tín, Phong
thị với Văn thị mỗi bên có một người thắng.
Người Văn gia tụ lại một chỗ cùng thương nghị, quyết định đưa Văn Ngũ
Lang thay thế đệ tử Văn thị vốn vào vòng trong tiếp tục xuất chiến trận chung
kết.
Đây cũng là quy định có lợi nhất cho Tam đại thế gia ở Thánh Thủ Lôi Đài,
khi cần thiết có thể lâm trận đổi người, nhưng cơ hội chỉ có một lần.
Tần Du Du nghe bọn họ quyết định như vậy, nhịn không được âm thầm cười
trộm, đây rõ ràng là ngược một lần không đủ mà, còn muốn đưa đến cửa cho
người ta ngược lần thứ hai nha! Nói vậy không ai có thể cao hứng hơn Văn thúc
thúc.
Đợt rút thăm thứ hai, Văn Ngũ Lang rút trúng thẻ đỏ số 1, hắn không cam
lòng liếc nhìn Văn Phong Thịnh bên đó một cái, nhưng không có chọn đối chiến
với hắn hòa nhau một phần, mà lại vô cùng lý trí chọn Vương Tôn Tín.
Trên thực tế trải qua vòng chung kết thứ nhất, tất cả mọi người mơ hồ đã
nhìn ra, ở trận chung kết đấu loại Vương Tôn Tín phong quang vô hạn
(nổi tiếng
vô cùng)
, không phải bản thân hắn thật sự lợi hại như vậy, mà là mọi người của
Tam đại thế gia cố ý giấu giếm thực lực, hiện giờ tới trận chung kết cuối cùng rồi,
mọi người lại không giấu nữa, hắn lập tức trở thành yếu kém ngay.
Người rút trúng thẻ đỏ số 2 là cơ quan sư mà Tần Du Du nhớ rõ có cái bớt
màu đen trên tay đó, hắn nhìn tuyển thủ Phong thị lại nhìn Văn Phong Thịnh,
cuối cùng cắn răng lựa chọn người sau.
Bởi vì trận chung kết phương thức là do người rút thẻ trắng lựa chọn, Văn
Phong Thịnh rất nhẹ nhàng loại bỏ vị cơ quan sư này.
Người do Thiên công Thánh thủ Tề Thiên Nhạc chính miệng khen tặng, sao
lại có thể bình thường được.
Cuối cùng ba vòng, Văn Ngũ Lang, Văn Phong Thịnh và đại biểu Phong thị
xuất hiện ở giữa, người của Tam đại thế gia âm thầm nhẹ nhàng thở ra, tốt xấu gì
người trong nhà cũng có thể vào vòng ba.