CƯỠI RỒNG - Trang 366

Du Du hai ba thước, mỉm cười nói: "Thế tử cẩn thận."

Mấy tiểu hài tử ngẩng đầu nhìn khuôn mặt Nghiêm Di, sợ tới mức một đám

ánh mắt mở lớn không dám hé răng. Trong đám thái giám, thị nữ phía sau bọn
chúng đi ra một lão thái giám khom người hành lễ nói: "Nô tài bái kiến Thánh
Bình Thân vương, vương phi."

Một nam một nữ ăn mặc đẹp đẽ, phú quý phía sau kia cũng bước nhanh tiến

lên chào.

Người nam trong một nam một nữ đó chính là đường huynh của Nghiêm Di

Hòa Thân Vương thế tử, người nữ chính là thế tử phi Lưu thị, ba tiểu hài tử đều
là con trai, con gái của bọn họ, chạy tới phía trước bọn chúng là đứa con cả, phía
sau chính là thứ nữ cùng con út của họ.

Ba tiểu hài tử chớp chớp mắt nhìn nhìn cái này, nhìn nhìn cái kia, vẻ mặt tò

mò vô cùng đáng yêu. Tiểu cô nương có lá gan rất lớn đến bên Tần Du Du, giật
nhẹ váy của nàng nói: "Vương phi tỷ tỷ thật đẹp, hoa hoa của ta tặng cho người
này."

Tiểu cô nương giơ một đóa hoa sơn trà hồng nhạt trên tay lên, dáng vẻ tươi

đẹp, kiều diễm, ướt át trong một mảnh băng tuyết ngập trời này có vẻ càng hấp
dẫn người.

Lưu thị có chút ngượng ngùng, tiến lên sờ sờ đầu tiểu cô nương, nhẹ nhàng

nói: "Chúng ta vừa mới từ phòng ấm trước mặt tới đây, Anh Nhi bướng bỉnh thấy
trong phòng ấm có hoa sơn trà nở xinh đẹp liền hái xuống một cành."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.