CƯỠI RỒNG - Trang 398

Những câu nói của hắn khiến người ta không thể phản bác, nếu không bị

chụp mũ là bất trung với thần giáo, Cầu trưởng lão bị hắn làm tức giận đến đầu
ngón tay run run, phẫn nộ nói: "Ngươi đừng nghĩ giáo chủ không để ý đến, huynh
đệ trong giáo sẽ tùy ngươi sắp xếp, lão phu trở về liền triệu tâm các vị trưởng lão
cùng tước bỏ danh vị Thánh tử của ngươi, đợi giáo chủ xuất quan lại trừng trị tội
lớn của ngươi!" Dứt lời phẩy tay áo bỏ đi.

Húc quang Thánh tử lười biếng nói: "Cầu trưởng lão cớ gì lại vội như vậy,

nghe ta nói một lời."

Cầu trưởng lão vốn cũng không muốn hoàn toàn đắc tội hắn, lập tức chần

chờ một chút, quay đầu, đang đối diện đôi con ngươi Húc quang Thánh tử rực rỡ
như sao lại sâu thẳm, đen như biển.

"Mùi hương son phấn trên người thị nữ ta, Cầu trưởng lão vừa lòng chứ?"

Giọng điệu Húc quang Thánh tử nhẹ nhàng, ôn hòa, mang theo ý mị hoặc đậm
đặc.

Cầu trưởng lão chỉ cảm tháy đầu óc giống như bị kim thép đốt đỏ hung hăng

đâm vào, trong lòng ông biết không ổn, nhưng lại không có nửa phần sức lực
phản kháng, dần dầng ngay cả ý thức phản kháng cũng bị xóa bỏ.

Chương 91: Một đêm cuối cùng

Húc quang Thánh tử từ từ đi tới trước mặt ông, cười nói: "Ông không nên

háo sắc như vậy, nhiều tuổi rồi còn cợt nhã một thị tì nho nhỏ. Đáng tiếc."

Cầu trưởng lão ngơ ngác gật đầu, qua hồi lâu, vẻ mặt chậm rãi khôi phục

như cũ, nhưng sâu trong đáy mắt thêm một tia trống rỗng, ngơ ngẩn.

Húc quang Thánh tử phất tay giống như đuổi thủ hạ nói: "Trở về đi, miệng

ngậm cho chặt, không nên nói đừng nói."

"Dạ." Cầu trưởng lão khom người hành lễ, xoay người nhanh chóng rời đi,

vẻ mặt, tư thái đó cũng không khác gì lúc ông đến, người bình thường vốn nhìn
không ra ông đã trở thành con rối của Húc quang Thánh tử.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.