CƯỠI RỒNG - Trang 459

Tần Du Du nếu đã ra tay sẽ không định dừng lại, sợi tóc dài ở trong tay nàng

biến thành nhiều cây châm nhỏ dài, nhanh chóng đâm vào các vị trí đặc biệt trên
người Nghiêm Di.

Động tác của nàng nhanh như gió, gần như trong một cái hít thở đã đâm vào

một trăm lẻ tám châm dài do nhánh tóc biến thành lên người hắn.

Ánh mắt Nghiêm Di chầm chậm từ khiếp sợ lạnh lẽo lúc đầu trở lại bình

thường.

Tần Du Du cười tủm tỉm trên người hắn nhảy xuống, đưa tay sờ sờ khuôn

mặt hắn, đắc ý nói: "Thấy thích chứ? Chàng còn có thể nói chuyện, nhưng tu vi
hoàn toàn bị phong bế, hơn nữa thân thể, tứ chi đều không động đậy được đâu!
Ha ha!"

Nghiêm Di chỉ thản nhiên nhìn nàng, không nói một lời.

Tần Du Du hung hăng nhéo mũi hắn một chút, hừ nói: "Chàng không thể

nào ngờ được chàng cũng có ngày này? Rốt cuộc để chàng nằm trong tay ta!"

Cảm giác có thể tùy tiện ngược đãi yêu quái tướng công như vậy thật sự là

quá mức nghiện mà! Tần Du Du mở cờ trong bụng, cảm thấy tức nghẹn lâu như
vậy, rốt cuộc để nàng có cơ hội phát tiết một phen.

Từ khi nàng khôi phục tu vi, nàng liền một mực tự hỏi phải làm sao hòa

nhau một một, thổi ra một ngụm ác khí, hơn nữa yêu quái tướng công che giấu
nàng nhiều chuyện lắm, nàng không hỏi cho rõ ràng, e rằng sau này ngủ cũng ngủ
không yên.

Trời biết trong lòng hắn còn có mưu ma chước quỷ gì lợi dụng nàng nữa

đây.

Hắn tuy thoạt nhìn đối với nàng không tệ, nhưng không ai thích cảm giác lúc

nào, ở đâu cũng bị người dắt mũi cả.

"Chàng không hỏi ta muốn làm gì chàng sao?" Con mồi quá mức bình tĩnh,

khiến cảm giác thành tựu của Tần Du Du giảm mạnh, nàng có chút mất hứng,
nhéo cánh tay hắn một cái nói.

"Nàng còn có thể làm gì ta?" Nghiêm Di bỗng nhiên cười rộ lên, cười đến

rất là mờ ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.