CƯỚI SAU MỘT ĐÊM - Trang 245

Đủ rồi nha, hình tượng hoàn mĩ của tôi mất hết rồi còn gì? !

"Cười nữa đi! Cười nữa tôi không ngần ngại thưởng cho hai người một
quyền đâu!" Tôi tàn bạo uy hiếp nói.

Kết quả...

Tiếng cười lớn càng kéo dài không ngừng.

Sau đó, chúng tôi cùng nhau chơi mấy trò như thuyền hải tặc, cáp treo, xe
điện, chơi vui vẻ đến quên cả trời đất, vô cùng thỏa mãn.

Lúc nghỉ ngơi, tôi cùng với Âu Dương Suất ngồi trên một cái ghế đá dưới
bóng cây thở dốc, đuổi Hàn Lỗi đi mua nước trái cây giúp

Thừa dịp Hàn Lỗi không có ở đây, tôi không nhịn được hỏi Âu Dương Suất
một vấn đề mà mình vẫn luôn thắc mắc: "Tại sao em lại sùng bái, yêu thích
Hàn Lỗi như vậy?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Âu Dương Suất nghiêng một chút, giống như
đang nhớ lại chuyện cũ ngày xưa, sau đó nở nụ cười ngọt ngào nói: "Đấy là
ở tiệc sinh nhật năm em tám tuổi, bởi vì không tìm được ba mẹ nên em đi
tìm loạn cả lên, kết quả rơi xuống hồ nước, lại không biết bơi nhưng anh
Hàn Lỗi đã kéo em lên, sau đó còn đi cùng em, kể rất nhiều chuyện hay cho
em nghe nữa!"

"Chỉ có vậy thôi sao?" Tôi cảm thấy khóe miệng của mình kéo dài co quắp.

"Dạ! Chỉ có như thế thôi!" Âu Dương Suất kiên định gật đầu nói.

Tôi bật cười hai tiếng, mọi người nói xem tôi có câu nào để bình luận về
nguyên nhân sùng bái một cách mù quáng của đứa trẻ này không đây? Nói
là "không thể tưởng tượng nổi" hay sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.