CƯỚI SAU MỘT ĐÊM - Trang 256

Tôi vốn không phải là một kẻ như vậy, song tôi lại đi cùng với một người
có bệnh như thế, vì vậy mới làm ra cái chuyện cũng bệnh theo, đó chính là
tản bộ về nhà mình dưới cơn mưa như trút nước.

Vì thế, suốt đoạn đường chỉ có những câu hội thoại như sau:

"Anh tại sao không mang theo xe chứ?"

"Ấy chết, anh cố ý!"

"Vậy tại sao không mang theo cây dù?"

"Ấy chết, anh quên mất!"

"Vậy anh tại sao không nhắc em mang theo?

"Ấy chết, anh quên không nhắc em sao?"

"Vậy tại sao chúng ta không trú mưa chứ?"

"Ấy chết, chẳng lẽ em không cảm thấy như thế này khá là lãng mạn sao?"

"…"

Tôi có thể đánh người ngay bây giờ không? ??

=. =|||

Đến lúc hai người chúng tôi một thân chật vật về được đến nhà, dưới cái
nhìn soi mói của chú An bảo vệ, hai người cố gắng thong dong bình tĩnh
tiến tới tháng máy, muốn về nhà thật nhanh để tắm rửa ngâm nước nóng, hy
vọng sẽ không cảm mạo là tốt rồi.

Tôi đi vào phòng tắm, đóng cửa lại, cởi y phục xuống sau đó trước tiên mở
vòi nước để gội đầu, rồi ngâm mình vào bồn tắm đầy nước và bọt xà
phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.