nhìn phải, lối đi nhỏ không có ai, hắn bước nhanh đến dán sát tai lên cửa
phòng Phong Tứ Nương.
Suất nam này nếu có thể được cho ra rèn luyện, nhất định là có thực lực
Trúc cơ trở lên, cho nên hắn chỉ cần thu liễm linh lực, lại cẩn thận một chút,
Diệp Không mới Luyện Khí tầng ba tuyệt đối không thể phát hiện ra được.
Huống chi, tên họ Diệp này đang trong cơn khoái hoạt, nào có nghĩ đến
có người muốn hại mình chứ.
- Đệ đệ, ngươi thật xấu, tỷ tỷ... Ah... Không được, tay của ngươi... đừng
ngừng.
Thanh âm run rẩy của Phong Tứ Nương truyền ra.
Diệp Không cười nói:
- Phong đại tỷ, không thể tưởng được tỷ lớn như vậy rồi, phản ứng còn
nhạy cảm như vậy, 'thủy mãn kim sơn' rồi này.
Phong Tứ Nương không ngừng thở gấp, nói:
- Biết rõ tỷ tỷ lớn, vậy sao tên tiểu quỷ như đệ còn chơi, trong lầu nhiều
cô nương như vậy, sao lại giày xéo tỷ tỷ... A...
Miệng của nữ nhân phảng phất như bị chắn, lấp, bị bịt lại, tiếp đó có
thanh âm bá chít chít, bá bá chít... truyền ra.
Suất nam bên ngoài nghe được đỏ mặt tía tai, nhìn mặt phấn hơi mỏng,
che kín hoa đào, đẹp không thịnh thu (Nguyên văn), Phong Tứ Nương đã
đoán trúng, người này là một nữ tử, còn là một đại cô nương.
Nữ tu này tuy cảnh giới cao hơn rất nhiều so với Diệp Không, thế nhưng
ở phương diện khác lại biết rất ít, nghe thấy ngôn ngữ của hai người hoan
lạc bên trong, nàng rõ ràng nhịn không được tâm hoảng ý loạn.
- Hừ! Tiểu tử ngu ngốc này đích thị là tu sĩ Man tộc, nếu không, làm sao
có thể ra tay với một nữ tử lớn tuổi hơn mình nhiều như thế.
Nữ tu này càng củng cố ý niệm của mình.
Bất quá kỳ quái là, nàng cũng không sốt ruột đi vào giết, mà là dựng
thẳng bát giác kim bàn, đem lưỡi đao mỏng chen vào khe hở cửa gỗ.
Kim quang lóe lên rồi biến mất, then cửa lập tức bị cắt thành hai nửa,
cửa gỗ không gió mà tự mở.