CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 1652

“Dừng tay!” Đúng lúc này, một giọng nữ lạnh lùng vang lên.

Thanh âm này như là một mệnh lệnh vang lên bên tai các nữ nhân kia,

làm cho họ tự giác dừng tay, không hẹn mà cùng nhìn về phía vừa phát ra
tiếng nói.

Nữ tử đứng ở cửa một thân bạch y, chắp tay đứng đó, rõ ràng là đứng ở

cùng một nơi với họ mà lại tựa như nhìn họ từ trên xuống, toàn thân cao
quý tao nhã, trong trẻo nhưng lạnh lùng, khiến họ không dám nhìn thẳng,
đều cúi đầu, bỗng dưng thấy tự ti mặc cảm.

Lãnh Hạ khẽ cong khóe môi, chậm rãi bước vào, ánh mắt lạnh lùng đảo

qua mỗi nữ nhân, lúc đảo qua một bé gái khoảng ba tuổi, thấy cô bé khóc
đỏ cả vành mắt thì hơi dừng bước, thấy mềm lòng.

Tay nàng bất giác phủ lên bụng, cười nhẹ, một lát sau mới nhìn về phía

mấy lão quân y bị đám nữ nhân dồn vào góc tường, lạnh lùng hỏi: “Con cái
nhà ai?”

Một ông lão bước ra, run rẩy thỉnh an nàng rồi nói: “Công……. Công

chúa, đây là cháu gái của lão hủ……..”

Lãnh Hạ nhíu nhíu mày, kể từ khi biết mình có cục cưng, nàng luôn có

một loại cảm giác khó nói thành lời với trẻ con, nàng lướt qua ông lão này,
lạnh như băng nói: “Dẫn đi, đừng để Bổn cung thấy ngươi lần nữa!”

Lão quân y này tay chân mềm nhũn cả ra, gật đầu liên tục, ôm đứa cháu

gái vẫn còn đang sụt sùi, lập tức chạy biến.

Đã đi xa rồi mà vẫn có thể nghe tiếng đứa bé còn chưa hiểu chuyện kia

nói: “Gia gia, không cần lấy thần y ca ca làm chồng sao?”

Lãnh Hạ lảo đảo, vất vả lắm mới giữ được thăng bằng, nhìn về phía

những người còn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.