CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 195

Lại nữa! Từng ánh mắt lén lút lại nhìn mình, không thể nhịn được nữa!

“Ầm” một tiếng, Chiến Bắc Liệt đập bàn, lạnh lùng hỏi: “Nói!”

Thủ hạ cúi đầu, đông nhìn tây tây nhìn đông, trái nhìn sang phải phải

nhìn sang trái, trên nhìn xuống dưới dưới nhìn lên trên, thuận tiện liếc trộm
Chiến thần, nhưng không ai dám trả lời.

Chiến Bắc Liệt hít sâu một hơi, ngăn cản ý muốn vặn gãy cổ bọn họ, xúc

động quát to: “Cút ngay cho bổn vương!”

Đám thuộc hạ xôn xao một chút, rồi như vừa được đại xá, như thủy triều

nhanh chóng rời khỏi không còn một mống, chỉ còn lại Chung Thương vẻ
mặt như muốn nói gì đó nhưng cứ chần chừ.

“Nói đi, đến tột cùng là có chuyện gì?” Chiến Bắc Liệt cầm chén trà

uống một ngụm, đột nhiên biến sắc, phun lên đầy mặt và cổ Chung Thương.

Hắn cầm chén “trà” còn đắng hơn mật trong tay ném thật mạnh xuống

đất, chén trà vỡ nát, nước thuốc đen bên trong chảy ra.

“Gia, thuộc hạ nghe nói, Ngự y viện Chu thái y………..” Chung

Thương khóe miệng run rẩy, lau sạch nước thuốc trên mặt mình, ngẩng đầu
rụt rè nhìn hắn, cắn răng dậm chân một cái, hạ quyết định quyết tâm nói:
“Rất hiểu biết cái bệnh kia!”

Vừa nói xong, nhanh chóng thi triển khinh công, lấy một tốc độ người

thường không thể đạt tới, trong nháy mắt biến mất khỏi lều lớn.

Chiến Bắc Liệt đỉnh đầu bốc khói, bay thẳng lên chín tầng mây, sắc mặt

so với bánh cháy còn đen hăn, tức sùi bọt mép hét lớn một tiếng: “Con mẹ
nó, có ý tứ gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.