Chất lỏng mà hắn tưởng là mưa lúc nãy thực chất chính là máu tươi!
Bịch bịch!
Cùng lúc đó, hai cộng sự ở bên cạnh vẫn không nói gì đồng loạt đổ về
hai bên, làm bùn văng tung tóe.
Hắn cứng đờ người, đang định hành động thì bỗng nhiên cảm thấy mát
lạnh ở cổ, khiến hắn đứng sững lại, cứng ngắc như thế một lúc lâu rồi ngã
phịch về phía sau.
Lãnh Hạ thu hồi chủy thủ, bạch y vẫn sạch sẽ như trước, cau mày suy
nghĩ lời người này vừa nói…….
Mà cũng trong lúc đó, bảy mươi ba người quanh tiểu quan quán đều bị
yên lặng giải quyết!
Bả vai được phủ bởi một bàn tay ấm áp, Chiến Bắc Liệt ôm lấy nàng
hỏi: “Nghĩ gì thế?”
Lãnh Hạ càng cau mày chặt, vừa rồi nàng và Chiến Bắc Liệt đám người
Thác Bạt Nhung, còn có vài ám vệ bên trong tiểu quan quán, phụ trách bảy
mươi ba người bên ngoài này, còn dùng bồ câu đưa tin lệnh Thí Thiên phái
ra một nửa số người đang bảo vệ Vinh Quận vương, đi đến khu nhà Chu
Trọng từng nói để tiêu diệt đám người còn dư lại của Đông Phương Nhuận.
Nàng vốn giữ lại những người này, chỉ phái mấy người Thí Thiên giám
thị là để hiểu được hành động của Đông Phương Nhuận, cho dễ bề phòng
bị, không ngờ năng lực của bọn chúng cũng không kém, mới hơn mười
ngày đã tra ra được đây là cứ điểm của Đại Tần, nơi này đã bị phát hiện,
Lãnh Hạ chỉ có thể chọn giết sạch, bằng không hành tung của họ mà bị tiết
lộ ra ngoài, Hoa Thiên ‘Quân bán nước’ cùng với Hoàng tử vốn đã chết
Công Tôn Liễu, sẽ thành mục tiêu cho Hoa Mị tiêu diệt!