CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 2279

Màn đêm buông xuống.

Mưa lớn hơn vài phần, mưa rơi rớt như gắn cả trời và đất lại với nhau,

không khí càng thêm ẩm ướt, càng thêm khó thở.

Trong lùm cây, một hắc y nhân lau nước mưa trên mặt đi, thầm thở dài:

“Chủ tử bảo chúng ta giám sát, không biết là giám sát cái gì?”

Khẽ huých cộng sự bên cạnh nói tiếp: “Hơn nữa trong đó có Đại Tần

Chiến thần và Tây Vệ Nữ hoàng, Đại Tần Chiến thần thì không cần phải nói
nhưng nghe nói Nữ hoàng cũng có công phu rất cao, chúng ta mà bị phát
hiện thì chẳng phải là đi tìm chết sao?”

“Lão đại bọn họ thì tốt rồi, chẳng phải làm gì cả, không biết chủ tử nghĩ

gì nữa?”

“Này, ngươi nói xem, tổng cộng có hơn ba trăm người, sao chủ tử chỉ

phái bảy mươi mấy người lại đây?”

“Đúng ra nếu như bị phát hiện thì nhiều người dễ chạy thoát hơn chứ,

đông người làm gì cũng tiện, thế mà lại tách ra, chẳng phải là cho kẻ địch
cơ hội lợi dụng sao?”

Hắc y nhân làu bàu một lúc rồi bực giọng, thấy người bên cạnh không

phản ứng gì cũng không ngại, tiếp tục lảm nhảm.

Trên trán lại bị trúng nước, mấy giọt liền, rất dính, hắn bực tức lau đi,

bỗng nhiên sửng sốt, toàn thân cứng ngắc không dám cử động chút nào.

Hắn chậm rãi, chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt trợn trừng lên!

Trên ngọn cây trên kia, cộng sự trợn trừng hai mắt, vẫn duy trì tư thế

điều tra, ở cổ có một vết cắt.

Tách….. tách……

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.