CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 251

“Chỉ biết nói mồm……….cháu con rùa, con mẹ nó……..ngươi chỉ có

cái mồm sao?”

“#¥$&^**¥%!”

Chiến Bắc Việt liếc mắt nhìn thấy Lãnh Hạ và Tiêu Phượng đứng ở xa,

nhất thời trong mắt lóe quang mang, bộ dạng như tìm được đồng mình, hai
mắt đẫm lệ quơ quơ cánh tay, thét to: “Nhị tẩu Chiến Bắc Việt tiểu đệ bị
người khi dễ !”

Niên Tiểu Đao thầm nghĩ không tốt, ba người này chính là cá mè một

lứa, lúc này đều ở đây, mệnh ta còn giữ được sao? Đột nhiên xuất phát chạy
như điên về phía cửa sau.

Bỗng nhiên, ba bóng dáng từ trên trời hạ xuống, nắm lấy vạt áo hắn,

xách lên ném ra ngoài, khi hạ xuống đã ở cạnh chân Lãnh Hạ.

Niên Tiểu Đao phun nước miếng, ngồi dưới đất vắt chéo chân nhìn Lãnh

Hạ, một bộ dạng liều chết không sợ hy sinh, kêu gào nói: “Ta hôm nay thừa
nhận chịu thua, muốn giết muốn chém tùy ngươi! Ta mười tám năm sau lại
là một hảo hán!”

Tiêu Phượng bỗng nhiên trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm Niên Tiểu Đao,

chỉ vào hắn kinh ngạc hỏi: “Râu của ngươi đâu?”

Niên Tiểu Đao thầm nghĩ xong rồi, giơ tay lên sờ mặt mình, chòm râu

nhỏ kia quả nhiên biến mất tăm, trong mắt xẹt qua tia ảo não, nghểnh cổ hừ
lạnh: “Ai cần ngươi lo!”

Tiêu Phượng giơ nắm tay ra trước mặt hắn, bĩu môi than thở: “Tiểu quỷ

này lén lút nhất định có vấn đề.”

Ánh mắt đảo qua Niên Tiểu Đao, tuy rằng mặt có chút bẩn nhưng ngũ

quan thanh tú, Lãnh Hạ thản nhiên cười, nhẹ giọng nói: “Cơ hội chỉ có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.