CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 292

trung tâm giao chiến.

“Xoẹt ——!”

Nghênh Tuyết vừa bước vào cửa liền nhìn thấy cảnh tượng như thế này,

Chiến Bắc Liệt ưng mâu híp lại, Mộ Nhị chau mày, hai người yên lặng
không nói gì đứng đối lập nhau, sợi bông bay đầy trời, giống như tiên nữ rải
hoa, rơi đầy đầu hai người.

Lãnh Hạ lạnh lùng, ánh mắt đảo qua hai người, phân phó nói: “Nghênh

Tuyết, đổi thuốc cho ta.”

“Dạ!” Nghênh Tuyết trố mắt hồi lâu, không chịu được cái khí lạnh ở

cạnh hai người kia, chạy tới bên bàn, lấy ra một miếng vải khác trong hòm
thuốc, nhỏ giọng than thở: “Không lẽ mảnh kia rất đặc biệt sao?”

Chiến Bắc Liệt nhất thời nghẹn họng, chán nản nhìn chằm chằm sợi

bông dưới đất, tay áo vung lên, sải bước đi ra ngoài.

Mộ Nhị cúi đầu nhìn sợi bông đầy đất, không nhịn được mà biểu tình trở

nên vặn vẹo, mũi chân điểm nhẹ, cả người lao ra ngoài.

Lãnh Hạ hơi hơi thở dài, tên thực ra rất có thâm ý, Mộ Nhị, quả nhiên có

chút khác người.

Đợi Nghênh tuyết đổi thuốc cẩn thận xong, vừa lúc tới giờ ăn sáng, từng

món từng món được bưng lên, tỏa ra hương thơm ngát, Lãnh Hạ đơn giản
dùng bữa, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía ngoài uyển, phân phó Nghênh
Tuyết: “Gọi mọi người ở phòng bếp tới, nếu có người hỏi, nói những người
mấy ngày trước hầu hạ Hoàng hậu, ta luận công ban thưởng.”

Nghênh Tuyết vâng lời lập tức đi ngay, mặc dù không hiểu nhưng cũng

biết không nên hỏi những điều mình không nên hỏi, Vương phi phân phó
thì nghe theo là được rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.