làm cho chính mình có gì vui vẻ. Nếu về sau mỗi ngày đối mặt với nàng,
cũng ko phải là chuyện gì khó chấp nhận.
Khóe môi nhếch lên tươi cười, ngồi lên trên giường, vừa cởi quần áo
vừa nói: “Như vậy, Vương phi của ta, chúng ta nên động phòng.”
Lãnh Hạ trong mắt sát khí chợt lóe, lạnh như băng nói: “Động phòng?
Có thể! Chờ ngươi thành nam nhân của ta”
Trong mắt Chiến Bắc Liệt tràn đầy hứng thú, động tác dừng lại, chậm
rãi tới gần Lãnh Hạ, ở phía sau gáy nàng thở ra một hơi, thanh âm dày mà
gợi cảm: “Đêm nay qua đi, tự nhiên thành”
Mắt phượng nheo lại, cánh tay ngọc nhanh chóng nắm lấy cổ họng
Chiến Bắc Liệt, sát khí lãnh lẽo nhất thời tràn ngập trong phòng, lạnh lùng
nhìn hắn nói: “Không cần khiêu khích ta, cái giá phải trả, ngươi chịu ko
nổi.”
Chỉ cần người có võ công liếc mắt một cái liền nhìn ra Lãnh Hạ không
có nội lực, Chiến Bắc Liệt tuy rằng kinh ngạc động tác nhanh chóng cùng
sát khí đang lan tràn, lại căn bản không để ý đến sự uy hiếp này, là Đại Tần
Chiến thần, trên thế giới này người có thể giết hắn còn chưa có sinh ra. Với
hắn mà nói, nhưng lời này của Lãnh Hạ chỉ như một truyện cười.
Mày kiếm khẽ nhếch, cười vang nói: ” Hoa mẫu đơn hạ tử……….”
(Chết dưới hoa mẫu đơn )
Lãnh Hạ hít sâu, cánh tay muốn vặn cổ hắn rung động, tại một thế giới
lạ lẫm, Liệt vương phủ là một nơi lý tưởng để ở, trong khoảng thời gian
ngắn nàng không có tính toán rời đi. Tuy rằng tin mình bất luận ở nơi nào
cũng có thể sống tốt, nhưng cũng không cần phải…… Bỏ gần tìm xa!
Thân hình chợt lóe, nhanh chóng thoát khỏi Chiến Bắc Liệt, trong chớp
mắt đã đứng trên mặt đất, lạnh lùng nói: “Ngươi ngủ đi, ta đi ra ngoài một