CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 483

Chiến Bắc Liệt hiển nhiên cũng thấy tình hình này, đứng lên mỉm cười:

“Bổn vương tửu lượng không tốt, cáo lui trước, Hoa cô nương tự nhiên.”

Dứt lời nắm tay Lãnh Hạ cùng với Chung Thương ra khỏi đại điện.

Hoa Thiên nhìn thấy đại điện ngoại trừ nha hoàn, gã sai vặt không còn ai

cả oán hận dậm chân, đột nhiên, hai mắt lóe sáng nhìn cửa đại điện, dưới
ánh trăng có một bóng người cường tráng quay lưng về phía hắn, ung dung
đứng.

Nhìn kìa, lưng hổ!

Nhìn kìa, eo gấu!

Nhìn kìa, chân voi!

Hoa Thiên hô to một tiếng: “Tráng sĩ, đưa ta đến phòng khách.”

Chiến Bắc Liệt ôm eo Lãnh Hạ ra khỏi đại điện, dọc đường đều lén lút

nhìn thần sắc của nàng.

Sắc mặt hồng hào, như là say, cử chỉ bình tĩnh, hình như không say,

…… phượng mâu mơ mơ màng màng, hình như say ……..

Chiến Bắc Liệt trong lòng rối rắm, giãy dụa, rốt cuộc là say hay không

say?

Khẽ cúi đầu ngửi được hương thơm trên người Lãnh Hạ thấp giọng nói:

“Đêm nay không tồi.”

Lãnh Hạ mỉm cười, gật đầu đồng ý: “Phải, không tồi.”

Mồm miệng rõ ràng, lời nói cũng lưu loát, Chiến Bắc Liệt nhướng mày,

không say?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.