CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 85

“Rõ!” Trong phòng bỗng truyền đến ba tiếng trả lời, lập tức thanh âm

tay áo phất qua rất nhỏ vang lên.

Trong thành Trường An, ngã tư rộng lớn bằng phẳng, bốn phương thông

suốt. Bảy tám cái xe ngựa song song cũng không cản trở đường đi lối lại,
hai bên đường san sát nhà lầu, gác tía, từng mảnh từng mảnh ngói xanh kiều
diễm, hàng loạt công trình kiến trúc cao vút sừng sững.

Lãnh Hạ mới đến thế giời này, cho nên nhìn cái gì cũng nhất thời thấy

mới mẻ.

Trên đường cực phồn hoa náo nhiệt, cửa hàng san sát, đông như trẩy hội,

muôn hình muôn vẻ, các âm thanh rao hàng hỗn hợp. vui cười tức giận
mắng mở không dứt bên tai.

Đột nhiên, mày liễu chợt nhíu, không có bạc!

Thế nhưng lại quên, Lãnh Hạ bất đắc dĩ lắc đầu, nghiêng tai lắng nghe,

hồi lâu, khóe miệng chậm rãi gợi lên một độ cong nhẹ nhàng.

Cuồng Phong là một nam tử hai mươi tư tuổi, cương nghị, hắn đâm đâm

chọc chọc Lôi Minh cùng Thiểm Điện bên cạnh, kinh sợ nói: “Vương phi
đâu?”

Thiểm Điện chớp chớp mắt, nghi hoặc hỏi: “Sao trong nhấy mắt đã

không thấy tăm hơi?”

Lôi Minh trừng mắt hung hăng vỗ đầu Thiểm Điện: “Còn không mau

tìm. Lạc mất Vương phi về làm sao bẩm báo với Vương gia.”

Ba người còn chưa hành động, đột nhiên cảm thấy một trận gió thổi qua,

dựng tóc gáy, đây là trực giác nguy hiểm của ám vệ, phía sau có người.
Cuồng Phong trước tiên xoay người xuất chưởng đánh thằng phía sau, Lôi
Minh cùng Thiểm Điện theo sát sau đó nhanh chóng tách ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.