CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 892

Thành thủ cảm thấy đắc ý, làm gì có người nắm quyền nào mà không

muốn công lao và thành tích của mình được dân chúng ca tụng?

Vô số lưu dân quỳ gối ở ngoài dịch quán, trong đó thậm chí có rất nhiều

người già và trẻ nhỏ, từ lúc hắn ra khỏi cửa đã liên tục dập đầu tạ ơn, sự tê
tái, chết lặng trong mắt đã biến mất, thay vào đó là hy vọng.

Chiến Bắc Liệt động viên lưu dân, rồi cho bọn họ quay về, chờ đợi triều

đình trợ cấp.

Sau khi lưu dân rời đi, Chiến Bắc Liệt lạnh lùng liếc nhìn thành thủ,

thanh âm lạnh lẽo: “Ngươi thân là quan phụ mẫu, lại để cho dân chúng áo
quần rách rưới quỳ gối suốt đêm ở bên ngoài dịch quán, không để ý tới an
nguy của dân chúng, đáng tội gì?”

Thành thủ vốn đang vô cùng đắc ý, sắc mặt lập tức thay đổi!

Hắn vội vàng quỳ xuống, thỉnh tội nói: “Vương gia…………. Vương

gia thứ tội! Là hạ quan suy nghĩ không chu toàn, làm việc chưa thỏa đáng,
Vương gia thứ tội.”

Thành thủ quỳ trên mặt đất, thấy Chiến Bắc Liệt lên xe ngựa, chậm rãi

rời đi, mồ hôi lạnh chảy đầm đìa.

“Dân chúng quỳ bao lâu thì ngươi quỳ bấy lâu.”

Đến tận khi lời nói của hắn vọng lại từ phía xa thì thành thủ mới có thể

thở phào nhẹ nhõm.

Tuy rằng thấy xe ngựa của Liệt vương đã đi xa nhưng cũng không dám

đứng lên, thành thành thật thật quỳ ở trước cửa dịch quán.

Thiểm Điện khó hiểu hỏi: “Gia, sao lại không trừng trị hắn?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.