CUỒNG PHI TÀN NHẪN BƯU HÃN - Trang 915

Một cái đầu gỗ, rất nhàm chán.

Mộ Nhị mặt không đổi sắc nhìn ba người trong phòng, bước tới, kéo tà

áo lên, ngồi xuống, ngẩng đầu, ngẩn người.

Ba người nháy mắt mấy cái, bộ dáng khó hiểu, Lăng tử này có ý gì?

(Lăng tử: mọi người gọi Mộ Nhị như vậy, cũng có ý là kẻ ngốc.)

Nhất thời, không khí vạn phần quỷ dị, bốn người đôi mắt to trừng đôi

mắt nhỏ, ngoại trừ trầm mặc thì vẫn là trầm mặc.

Không khí vặn vẹo này kéo dài tới thời gian khoảng một nén nhang,

Chiến Bắc Liệt âm thầm phỉ nhổ, cúi đầu tiếp tục nghiên cứu bản đồ, mỗi
lần Lăng Tử này xuất hiện, hắn đều làm những chuyện ngốc nghếch theo
hắn ta.

Lãnh Hạ ngáp một cái, tựa vào bả vai hắn, nghỉ ngơi.

Mộ Nhị vẫn ngẩn người như trước.

Diệp Nhất Hoàng nhìn trái nhìn phải, cuối cùng vẫn là bất đắc dĩ chọn

một người rất khó khăn để nói chuyện.

Hắn đi từ từ đến trước mặt Mộ Nhị, chống hai tay lên đầu gối, ngồi

chồm hổm đề nghị: “Huynh đệ, thám hiểm đường hầm, ngươi đi không?”

Mộ Nhị dại ra.

Người anh em này sao lại ngốc như vậy chứ? Diệp Nhất Hoàng chép

chép miệng, thở ra một hơi, hỏi lại: “Uống rượu không?”

Mộ Nhị tiếp tục dại ra.

Người anh em này thật sự là làm người ta khó chịu hơn cả khó chịu.

Diệp Nhất Hoàng ủ rũ: “Ngươi muốn đi đâu thì huynh đệ ta đều đi cùng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.