“Nhị ca...” Tiếp tục làm nũng.
“Không được là không được.” Trả lời như đinh chém sắt.
Dứt lời, không để ý đến cô em gái dây dưa nữa, trở về thư phòng, anh
cũng không muốn cố gắng của chú Đinh thành uổng phí.
Thư Tử Nhiễm nhìn theo bóng lưng nhị ca rời đi, môi trề ra.
Buổi tối, đại ca vừa về đến, cô lại bắt đầu oán trách, nói toàn bộ sự
tình đã xảy ra một lần.
Thư Phiến Hữu cũng cảm thấy khó tin, Lang lại có thể kim ốc tàng
kiều, hơn nữa đã mang thai sáu tháng, thật sự là chuyện hiếm có.
Vì vậy, cái danh Đoạn Tử Lang kim ốc tàng kiều đã lan truyền nhanh
chóng rồi, tất cả người nhà họ Thư đều biết, số ít người biết chuyện cũng
đều chấp nhận tình huống này, dù sao nhị thiếu cũng không giải thích, ai
dám tự tiện nói xấu, vậy cũng chỉ có một con đường chết!
Chuyện này cũng không giải quyết được gì, chỉ có Thư Tử Nhiễm mỗi
lần đều ca thán: Nhị ca thật bá đạo!
Ngày nghỉ xuân thoáng cái đã qua, hết Tết nguyên tiêu, Thư Tử
Nhiễm lại trở về nước Anh, lần này đại ca và nhị ca của cô đều ra sân bay
tiễn, để cho cô rất hài lòng, có anh trai chính là như vậy, hơn nữa còn đều
rất đẹp trai!