Xuyên, và Hồ Bắc. Người trẻ nhất bị giết hại chỉ mới 10 tháng tuổi, người
nhiều tuổi nhất bị giết chết là 82 tuổi. Phụ nữ chiếm 51,3%. Những người
hơn 50 tuổi chiếm 38,8%. Các quan chức ĐCSTQ đã bí mật công nhận
rằng số học viên Pháp Luân Công trên thực tế đã bị chết vì bị đàn áp còn
cao hơn nhiều.
Những thủ đoạn tra tấn tàn bạo đối với các học viên Pháp Luân Công là rất
nhiều và đa dạng. Đánh đập, quật gậy, giật điện, bắt đứng ngoài tuyết, trói
bằng dây thừng, còng tay và cùm chân trong thời gian dài, dùng lửa đốt,
làm bỏng bằng thuốc lá đang cháy hoặc sắt nung đỏ, bị còng tay và treo lên
không trung, bị bắt phải đứng hay quỳ trong thời gian dài, bị đóng tăm tre
hoặc dây thép, bị lạm dụng tình dục, bị hãm hiếp… đây chỉ là một vài ví
dụ. Vào tháng 10/2000, cai ngục ở Trại lao động cưỡng bức Mã Tam Gia ở
tỉnh Liêu Ninh luật hết quần áo của 18 học viên nữ và quẳng họ vào xà-lim
nam để tù nhân nam hãm hiếp và lạm dụng tùy thích. Tất cả những tội ác
này đã được ghi lại đầy đủ và nhiều đến mức không thể liệt kê được.
Một dạng phổ biến nữa trong số nhiều thủ đoạn tra tấn vô nhân đạo là việc
lạm dụng “điều trị thần kinh”. Các học viên Pháp Luân Công bình thường,
rất có lý trí và khỏe mạnh đã bị giam giữ bất hợp pháp trong các bệnh viện
tâm thần và bị tiêm những loại thuốc không rõ tên có khả năng hủy hoại hệ
thần kinh trung ương của con người. Kết quả là một số học viên đã bị tàn
phế một phần hoặc toàn bộ thân thể. Một số đã bị mù cả hai mắt hoặc điếc
cả hai tai. Một số bị hủy hoại cơ hoặc các cơ quan nội tạng. Một số đã bị
mất một phần hoặc toàn bộ trí nhớ và bị trì trệ thần kinh. Các cơ quan nội
tạng của một số học viên đã bị hủy hoại nghiêm trọng. Một số đã bị hoàn
toàn suy sụp thần kinh. Một số thậm chí đã bị chết không lâu sau khi bị
tiêm thuốc.
Các thống kê cho thấy rằng các trường hợp học viên Pháp Luân Công bị
đàn áp bằng “điều trị thần kinh” đã lan ra đến 23 trong số 33 tỉnh, khu tự
trị, và thành phố dưới quyền lãnh đạo trực tiếp của chính quyền trung ương
ở Trung Quốc. Ít nhất 100 bệnh viện thần kinh ở các cấp tỉnh, thành phố,
quận huyện đã tham gia vào việc đàn áp. Dựa trên số lượng và phân bố của
những trường hợp này, rõ ràng là việc lạm dụng thuốc thần kinh đối với các