CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 209

Chỉ có Nhẫm Cửu kỳ quái ngẩng đầu lẩm bẩm: “Sao ta cảm thấy không

khí đột nhiên hơi nặng nề vậy…”

Ông chủ quán trà tiếp tục vỗ vai Phó Thanh Mộ: “Này, chàng trai, trả

nón cho ta đi!” Nói xong ông ta đi lấy nón, Phó Thanh Mộ một tay ấn chặt
chiếc nón trên đầu, nhất quyết không để ông ta lấy xuống, ông chủ hết giật
rồi kéo cũng không xong, vô cùng tức tối, “Chàng trai này làm sao vậy! Ta
có lòng tốt cho ngươi mượn nón che nắng, ngươi lại ăn vạ không trả cho
ta!”

Nhẫm Cửu cũng cảm thấy hơi nghi hoặc: “Ngươi lấy nón của người ta

làm gì, dọc đường đâu có thấy ngươi nói sợ nắng.”

Phó Thanh Mộ chỉ đành than thầm, nghiến răng lẩm bẩm: “Thê tử hỏng

chuyện như vậy mà cưới về thì bao nhiêu mạng cũng không đủ đền…”

Sở Cuồng biết câu này nói để hắn nghe, giống như khuê nữ nhà mình

làm sai chuyện gì, hắn im lặng nhẫn nhịn, liếc mắt nhìn sang thấy năm
người bên kia đồng loạt đứng dậy, Sở Cuồng lặng lẽ lấy vũ khí bên chân ra:
“Tôi giúp cô ấy.”

Nghe Sở Cuồng nói vậy, thân hình năm đại hán kia như một bức tường

chặn trước bàn họ, Nhẫm Cửu có chậm chạp đến đâu đi nữa cũng không thể
nào không hiểu được đã xảy ra chuyện gì, có Sở Cuồng ở đó, ý nghĩ đầu
tiên của Nhẫm Cửu là không cần lo lắng cho an nguy của mình, mà kinh hãi
quay sang nhìn Phó Thanh Mộ: “Ngươi… ngươi…”

Nhẫm Cửu cảm thấy chuyến này mình đi thật được ông trời thương xót

quá rồi, vô tình nhầm lẫn diệt một sơn trại lợi hại, bỗng dưng khi không cứu
một đạo sĩ cũng có lai lịch, tiếp theo nữa thì… Lẽ nào là tình tiết gặp phải
yêu ma quỷ quái sao…

Nàng đang suy nghĩ lan man, người lớn tuổi nhất trong năm người kia

bỗng ôm quyền nói: “Huynh đài, bọn ta cảm thấy thân hình của huynh đài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.