CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 299

Nhẫm Cửu nhìn ra bên ngoài, quả nhiên ánh nắng tươi sáng, mùa thu gió

mát. Tâm tình Nhẫm Cửu cũng sáng sửa hơn nhiều. Trải qua nhiều ngày u
ám như vậy, Nhẫm Cửu cũng muốn thả lỏng một chút, thế là cùng Phó
Thanh Mộ nhìn Sở Cuồng: “Đi chơi không?”

“Không, tôi còn có việc muốn điều tra.” Sở Cuồng quyết đoán nói,

giọng điệu không hề có chút thương lượng nào: “Hôm nay Nhẫm Cửu đi
theo tôi, không phải chuyện gì nguy hiểm, cũng không cần vận động mạnh,
cho nên không ảnh hưởng gì đến thân thể.” Một câu quét sạch hào hứng của
Nhẫm Cửu.

Phó Thanh Mộ dẩu miệng: “Sở huynh, huynh không đi cũng không sao,

làm mất hứng thì chớ, sao còn kéo Cửu cô nương đi cùng? Cửu cô nương
không nợ huynh cái gì, muốn người ta giúp đỡ thì ít nhất cũng phải nhẹ
nhàng đề nghị một câu chứ.”

Sở Cuồng không nói gì, chỉ nhìn Nhẫm Cửu. Phó Thanh Mộ cũng quay

sang nhìn Nhẫm Cửu gãi đầu, ánh mặt trời ngoài cửa sổ chiếu vào in bóng
Nhẫm Cửu xuống đất. Nhẫm Cửu nhìn bóng mình dưới nền nhà, nói: “Ta đi
cùng Sở Cuồng. Huynh ấy làm chính sự, quan trong hơn.”

Một nét cười lặng lẽ thoáng qua trong mắt Sở Cuồng. Hắn quay sang

nhìn Phó Thanh Mộ, vẻ đắc thắng như trẻ con. Phó Thanh Mộ lại hoàn toàn
không để ý đến hắn, đưa tay xoa đầu Nhẫm Cửu: “Cửu cô nương, tại hạ sẽ
mua kẹo hồ lô cho cô nương.”

Nhẫm Cửu sáng mắt lên, cười nói: “Ta muốn hai xâu.”

Phó Thanh Mộ cười nhã nhặn: “Được.”

Thấy cảnh này, Sở Cuồng không thể nói cảm giác trong lòng mình là gì,

như là ăn một cục bông nghẹn ở cổ họng, lên không được, xuống không
xong, vừa nghẹn vừa ngứa ngáy hết sức, chạm không được gãi không xong,
khó chịu đến tận tim phổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.