CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 298

táng…” Tiêu Phi cười lạnh lẽo: “Đều ở trong bụng con rắn đó. Có điều may
mà nó không bao giờ vào trong thành trấn của chúng ta, đa số giáo chúng
không nguy hiểm đến tính mạng.”

Sở Cuồng trầm tư một lát: “Con rắn khổng lồ xuất hiện lần cuối cùng

dưới giếng Thông Linh, vậy các hạ có từng sai người xuống giếng không?”

Lời vừa nói ra, sắc mặt Tiêu Phi đột nhiên sầm xuống, giọng nói lạnh

lùng: “Giếng Thông Linh chính là thánh địa của giáo ta. Không được giáo
chủ đồng ý, không ai có thể xuống giếng, tại hạ cũng không phải ngoại lệ.”

“Giáo chủ của các vị ở đâu?”

Tiêu Phi im lặng một lát, đáp: “Ra ngoài rồi.” Nói xong, hắn hành lễ cho

có, bỏ lại một câu “Không quấy rầy các vị nữa” rồi quay người bỏ đi như
trốn chạy.

Nhẫm Cửu không hiểu: “Đang nói chuyện tử tế, tại sao tâm tình đột

nhiên lại thay đổi?”

“Giáo chủ Kì Linh giáo đã biến mất không rõ tung tích từ mười năm

trước.” Phó Thanh Mộ lạnh nhạt nói: “Khi đó gã Tiêu Phi này đã gây ra
không ít mưa máu gió tanh trên giang hồ để tìm giáo chủ của bọn chúng,
cũng vì vậy mới lập nên địa vị đứng đầu ma giáo của Kì Linh giáo. Nhưng
hắn tìm mười năm vẫn không có kết quả. Vết sẹo trong lòng người ta mà
các vị lại dám cạy ra…”

Sở Cuồng nghe vậy sắc mặt hơi trầm xuống.

“Có điều…” Phó Thanh Mộ chuyển giọng: “Chẳng dễ gì đến một nơi

náo nhiệt như vậy, thổ hào địa chủ còn cho chúng ta lấy đồ thoải mái, có lợi
mà không làm thì không phải tác phong của đạo sĩ nghèo. Sở huynh đã
quyết định ở lại đây rồi, chi bằng hôm nay chúng ta ra ngoài chơi cho vui,
cô nương xem, thời tiết hôm nay thật đẹp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.