CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 350

Hắn đạp lên máu tươi, bước từng bước trên cầu thang đá xanh đi đến

chỗ Nhẫm Cửu. Cả người như vừa tắm máu, những giọt máu chảy theo
những sợi tóc trắng nhỏ xuống mặt Sở Cuồng. Hắn không lau mặt, đôi mắt
đỏ rực khoá chặt Nhẫm Cửu, chậm rãi đi tới.

“Bà nội, đó cũng là yêu quái à?” Một tiếng trẻ con đột nhiên vang lên

trong màn đêm yên tĩnh. Bà già bên cạnh em bé lập tức che miệng nó lại.
“Suỵt!” Giọng bà lão run rẩy như đang cực kì sợ hãi.

Bước chân Sở Cuồng dừng lại, những hình ảnh trong quá khứ không

ngừng hiện lên trong đầu như đèn kéo quân.

Những người không rõ mặt bao quanh hắn, người hắn thấm đẫm máu

tươi, họ chỉ chỉ trỏ trỏ, vẻ sợ hãi và chán ghét.

Đây là chuyện thường tình của con người.

Sở Cuồng nói với bản thân, bây giờ quả thật hắn cũng là một yêu quái.

Nhưng lúc ý thức được chuyện này, Sở Cuồng lại không dám nhìn Nhẫm
Cửu nữa. Nhẫm Cửu cũng sẽ sợ hắn sao? Sẽ cảm thấy dáng vẻ hắn lúc này
rất buồn nôn hay sao? Hắn nhìn đi nơi khác. Có tiếng bước chân lảo đảo
chạy tới. Nhẫm Cửu chống eo vội vàng chạy tới trước mặt Sở Cuồng,
dường như không đứng vững được. Khoé môi Sở Cuồng khẽ động, hắn đưa
tay đỡ Nhẫm Cửu. Nhẫm Cửu tỏ vẻ rất sốt ruột: “Chàng bị thương ở đâu?
Máu trên người là máu chàng hay máu yêu quái?” Nhẫm Cửu rất lo lắng,
dường như không nhìn thấy đôi mắt đỏ rực và móng vuốt sắc bén của hắn.

Ánh mắt Sở Cuồng bất giác trở nên dịu dàng: “Không sao.”

Nhẫm Cửu buông bàn tay đang nắm cánh tay hắn ra, nhìn thấy cánh tay

hắn đã bị móng vuốt yêu quái cào rách một vệt sâu. Nhẫm Cửu vội vàng sờ
một lượt trên người hắn từ trên xuống dưới: “Chàng đừng gắng gượng như
thế. Chàng bị thương ở đâu nặng nhất, cứ nói với ta, ta… ta hình như cũng
không có cách gì…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.