CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 351

Hắn cúi đầu đáp: “Hông bên trái bị thướng khá nặng, bị viêm nhẹ. Có

điều nếu có thời gian khôi phục thì chỉ ba ngày là sẽ trở lại bình thường.”

Lúc này Nhẫm Cửu mới nhìn thấy một mảnh quân phục bên hông trái

hắn đã biến mất, lộ ra vết thương và máu hắn.

Hai mắt Nhẫm Cửu lập tức đỏ lên, đưa tay định sờ vào đó. Trước khi

Nhẫm Cửu nghĩ ra Sở Cuồng sẽ bị đau, Sở Cuồng đã giữ tay Nhẫm Cửu lại:
“Không thể chạm vào, sẽ bị lây.”

Nước mắt Nhẫm Cửu rơi lã chã xuống mu bàn tay Sở Cuồng. Sở Cuồng

biết lúc này mình nên nói gì đó. Không cần lo lắng, bị thương không nguy
hiểm đến tính mạng. Nước mắt là một thứ vô dụng, không nên khóc vì
chuyện này. Nhưng thấy Nhẫm Cửu khóc đau lòng như thể bản thân bị
khoét mất một miếng thịt, như thể vết thương vĩnh viễn không khỏi được,
khóc như một đứa trẻ con, Sở Cuồng lại cảm thấy không biết phải nói gì.

Nhẫm Cửu dường như phóng ra dị năng gì đó làm hắn đột nhiên á khẩu,

làm hắn đột nhiên không khống chế được chính mình, làm hắn đưa tay lên
nhẹ nhàng vuốt tóc Nhẫm Cửu, sau đó kéo đầu Nhẫm Cửu vào vai mình.
Hắn cảm thấy bây giờ Nhẫm Cửu cần bờ vai hắn, mà hắn cũng cần Nhẫm
Cửu…

Trước khi tiếng cảnh báo của hệ thống phục vụ nhân tạo vang lên bên

tai, Sở Cuồng đã nhanh chóng quay đầu lại, nhẹ nhàng đẩy Nhẫm Cửu ra:
“Đợi ở đây!” Nói xong, thanh kiếm đen trong tay hắn lại phát ra ánh sáng
chói mắt.

Nhẫm Cửu hơi bất an: “Vết thương của chàng…”

“Trong tình hình hiện nay, thân thể tôi không cảm thấy đau đớn, ứng phó

những sinh vật không mang hình người này không có vấn đề gì.” Hắn dặn
dò Nhẫm Cửu: “Cầm chắc khẩu súng. Nhưng chưa đến lúc bất đắc dĩ, đừng
chĩa súng về phía bọn chúng. Cảm giác của những sinh vật không mang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.