CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 372

Nhẫm Cửu gật đầu.

“Sau đó anh được đội y tế của hạm đội Bình Minh cứu về. Anh tự

nguyện gia nhập hạm đội Bình Minh và từ đó bắt đầu được huấn luyện quân
sự. Những chuyện này anh đã nói với em. Nhưng trước khi tiếp nhận huấn
luyện quân sự, những người cùng được tuyển vào hạm đội với anh đều phải
tiếp nhận trị liệu tâm lý sau chiến tranh. Bởi vì đối với những thiếu niên
như bọn anh lúc đó thì chiến tranh đã gây ra một vết thương tâm lý nặng nề,
rất nhiều người gần như sụp đổ”. Giọng Sở Cuồng không hề mang cảm xúc,
hoàn toàn không có bất cứ tâm tình nào mà người bình thường nên có khi
nhớ lại những chuyện đó. Nhưng hắn càng lạnh lùng như vậy càng làm
Nhẫm Cửu cảm thấy buồn.

Khi đó bác sĩ điều trị chính cho anh tên là Bạch Quý. Ông ta là người

tổng phụ trách việc chữa bệnh của cả hạm đội. Anh và bốn người khác cùng
tiếp nhận đợt trị liệu phục hồi tâm lý. Nhưng sau đợt trọ liệu đó, năm người
bọn anh lần lượt tiếp nhận thí nghiệm tiêm các loại thuốc đồng hóa khác
nhau”.

Nhẫm Cửu ngạc nhiên: “Nhưng chẳng phải anh nói… chỗ các anh cũng

không cho phép cơ mà…”.

“Thời kì hòa bình có lệnh cấm, nhưng đó là thời kì chiến tranh, giành

thắng lợi là nguyên tắc ưu tiên tuyệt đối. Cho nên có thể nói người đồng
hóa là tàn dư của chiến tranh”.

“Vậy… vì sao họ không chịu chấp nhận các anh?”. Nhẫm Cửu bất giác

nói: “Đã làm cho các anh biến thành như vậy, đã lợi dụng các anh để giành
chiến thắng, vậy các anh nên trở thành anh hùng, tại sao lại không được
chấp nhận?”. Nhẫm Cửu nhớ lại ánh mắt sợ hãi của mọi người nhìn mình
trên đường đến đây, quả thật ai bị nhìn như vậy cũng rất khó chịu. Mà Sở
Cuồng còn bị mọi người đối xử như vậy từ lúc còn nhỏ, bản thân chấp nhận
rủi ro về tính mạng, lại đổi lại sự nghi kị của mọi người…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.