CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 434

dòng máu sôi trào đẩy ra ngoài, đột nhiên mọc ra thật dài. Tiếng tim đập
như làm Nhẫm Cửu điếc tai, hình ảnh xung quanh cũng hiện lên rõ ràng
hơn ngày thường rất nhiều.

Không cần quay lại, Nhẫm Cửu cũng có thể cảm thấy được sinh vật

không mang hình người từ phía sau lao tới đang ở vị trí nào đó, nó đang
dùng tư thế gì, sẽ tấn công vào chỗ nào trên người mình… Nhẫm Cửu đưa
tay lên, tiếng súng vang lên, kẻ đánh lén biến thành khói đen.

Thu súng lại Nhẫm Cửu đưa tay lên véo má mình. “Mình oách quá đi

mất”, Nhẫm Cửu lẩm bẩm, vừa xuất thần vì sự hiên ngang của mình vừa
tưởng như vô tình giơ tay lên, lập tức bắn vỡ đầu hai sinh vật không mang
hình người lao tới. “Mình oai quá!”, Nhẫm Cửu gần như nhảy lên hoan hô.

Sở Cuồng chỉ quay lại liếc Nhẫm Cửu một cái, thấy lúc này tóc Nhẫm

Cửu đã trắng toàn bộ, trong đôi mắt đỏ rực lại chỉ có sự hung phấn, không
hề có vẻ buồn bã hay e ngại vì mình biến thành như vậy. Ánh mắt Sở
Cuồng trở nên dịu dàng, cảm thấy rất đáng mừng vì trạng thái của Nhẫm
Cửu bây giờ. Mừng vì Nhẫm Cửu không ghét chính bản thân mình. Mừng
vì Nhẫm Cửu không ghét… hắn.

“Nhẫm Cửu”. Sở Cuồng đột nhiên mở miệng: “Anh yểm hộ, em cứu

người”.

Nghe thấy tiếng hắn, Nhẫm Cửu mới bừng tỉnh, quay sang nhìn về phía

tứ đại thế gia ở. Nhẫm Cửu tung người nhảy lên, thoát khỏi vòng vây, trong
nháy mắt đã hạ xuống tiểu viện người của Lâm gia đang ở.

Lúc này ánh nửa trong tiểu viện ngút trời, có thể nghe thấy tiếng kêu đau

đớn trong phòng truyền ra. Dựa vào âm thnah Nhẫm Cửu có thể phán đoán
được vị trí chính xác của người bên trong. Nhẫm Cửu giơ chân đạp tung
cửa, cất bước đi vào. Ngọn lửa rừng rực không hề quá nóng đối với Nhẫm
Cửu. Nàng giơ súng lên bắn một phát về phía tấm bình phong. Tấm bình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.