CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 445

giống như một con ngựa bị hoảng sợ nhảy chồm chồm một lúc rồi cuối
cùng rơi xuống một góc thành Giang châu.

Nhẫm Cửu sung sướng giơ súng điên cuồng hét lên: “Thắng rồi!”. Lần

trước rơi vào trong tay bọn chúng, lần này bắn rụng luôn cái đĩa kim loại
đáng ghét này, thật sực có một khoái cảm trả thù khó có thể nói nên lời.
Nhưng… Dường như Nhẫm Cửu đã quên mất một thứ gì đó rất quan
trọng…

Đúng rồi, Sở Cuồng… đâu? Nhẫm Cửu giật mình, lập tức đứng bật dậy

định nhảy lên nóc nhà tìm tung tích sở Cuồng. Nhẫm Cửu hơi sợ hãi, Sở
Cuồng không bị mình bắn rụng xuống cùng với cái đĩa đó chứ? Ý nghĩ này
vừa xuất hiện, Nhẫm Cửu lập tức loạn thế trận, ngay cả khi hai sinh vật
không mang hình người đột nhiên lao tới bên cạnh cũng không phát hiện
ran gay. Một con vồ vào cổ Nhẫm Cửu, Nhẫm Cửu vất vả né tránh. Tuy
nhiên con thứ hai lao tới cắn vào thắt lưng thì Nhẫm Cửu không làm sao
tránh được. Đúng lúc này một ánh kiếm lóe lên, hai sinh vật không mang
hình người lập tức biến thành bốn mảnh.

Máu tươi bắn lên người Nhẫm Cửu, nhưng bây giờ nàng đã tê liệt với

những chuyện này. Nàng ngẩng đầu nhìn Sở Cuồng đứng cách mình hai
bước, mặt hắn đầy bụi bặm, trên đầu còn dính không ít gỗ vụn, như mới từ
một ngôi nhà đổ nát nào đó chui ra.

“Em định mưu sát đồng minh à?”. Sở Cuồng rất hiếm khi tức giận như

thế này, nghiêm nghị vặn hỏi: “Nếu nhảy muộn một giây, có lẽ anh đã rơi
xuống cùng phi thuyền quân địch. Em có nghĩ đến cảm nhận của đồng minh
đang bám trên phi thuyền địch không? Nói thật, trải qua mấy trăm trận
chiến, đây là lần đầu tiên anh thấy có người bắn pháo hạt về phía có đồng
minh một cách dứt khoát và quả quyết như thế!”.

Nhẫm Cửu nhìn bộ dạng cố kìm chế cơn tức giận của Sở Cuồng, không

ngờ lại cảm thấy buồn cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.