CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 450

nổ và tiếng la hét sợ hãi của người dân, làm kinh động cả thành Giang
Châu.

Đó là nơi thiết bị bay rơi xuống. Sở Cuồng nghiêm mặt, tung người

nhảy một bước rất xa. Lâm Cẩn Phong cắn răng chạy theo bóng Sở Cuồng
về phía đông thành Giang Châu.

Nhẫm Cửu chạy tới phía đông thành trước tiên, còn chưa đến gần đã có

thể nhìn thấy ánh lửa ngút trời như lửa địa ngục thiêu đốt, giương nanh múa
vuốt như muốn cắn xé trọn cả bầu trời đêm. Dân chúng sớm đã chạy trốn tứ
tung, trên đường đi còn nghe thấy tiếng kêu khóc ầm ĩ, nhưng đến gần thì
xung quanh lại trở lên tịnh mịch. Ngoài tiếng lửa hừng hực và những tiếng
nổ thỉnh thoảng vang lên trong chiếc đĩa kim loại, gần như không nghe thấy
bất cứ tiếng động nào khác. Tuy nhiên trong không gian yên tĩnh đến kì lạ
như vậy, tim Nhẫm Cửu đột nhiên lại bắt đầu đập nhanh hơn như thể dự
cảm được nguy hiểm nào đó, đột ngột đến mức chính bản thân Nhẫm Cửu
cũng cảm thấy kinh ngạc.

Bây giờ tai Nhẫm Cửu nghe được xa hơn trước, mắt cũng có thể nhìn rõ

ràng hơn trước. Nhưng Nhẫm Cửu lại không phát hiện có gì bất thường, chỉ
trừ bầu không khí càng ngày càng ngột ngạt và.....

Tiếng bước chân?

Nhẫm Cửu cau mày, ánh mắt khóa chặt chiếc đĩa kim loại. Đột nhiên

một bóng dáng nhạt nhòa xuất hiện trong đám lửa hừng hực, dường như là
thân hình một người đàn ông, nhưng lại cao lớn hơn đàn ông bình thường
rất nhiều. Hai tay hắn dường như nắm hai thanh kiếm, đi từng bước một ra
ngoài đống lửa. Đến lúc hắn đi ra ngoài một chút nữa, Nhẫm Cửu mới nhìn
thấy thân hình người này bốc lửa, nhưng ngọn lửa lại hoàn toàn không làm
hắn tổn thương. Hắn đi cực kì thản nhiên giữa ngọn lửa cháy rừng rực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.