CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 452

mạnh một cú vào hông nàng. Nàng bị đá tung ra ngoài như một quả bóng,
xuyên thủng tường bao của một hộ gia đình ven đường, xuyên qua sân, va
sụp xà nhà, xuyên qua hậu viện, lăn hai vòng dưới đất, va vào làm gãy một
cây to trên đường đối diện mới dừng lại được.

Nhẫm Cửu ngã xuống đất, ho sặc sụa, máu từ trong miệng phun ra, cảm

thấy khó chịu như lục phủ ngũ tạng của mình bị đá vỡ nát. Rốt cục đây
là...yêu quái gì?

Nhẫm Cửu mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên nhìn, qua những lỗ thủng

nàng vừa tạo ra, nàng nhìn thấy con yêu quái tay kiếm đó nhảy lên, nhảy
qua nhà cửa hạ thẳng xuống trước mặt mình. Yêu quái có một khuôn mặt
cực kì già nua, còn có một chòm râu bạc trắng, hoàn toàn không hợp với
thân thể to khỏe của hắn. Ánh mắt hắn trống rỗng mà lạnh lẽo, giơ cánh tay
giống như lưỡi kiếm lên cao, không chút do dự chém xuống người Nhẫm
Cửu.

Lúc này Nhẫm Cửu lại đột nhiên thở phào một hơi: “Anh đến... chậm

quá”.

Thanh trường kiếm màu đen chặn bàn tay kiếm của yêu quái lại. Trong

đôi mắt đỏ rực của Sở Cuồng dường như có ánh sáng lóe lên. Như có mắt
sau lưng, hắn nhìn thấy Nhẫm Cửu đang vùng vẫy bò dậy, lạnh giọng nói:
“Chức trách của người bị thương là dưỡng thương. Nằm yên đấy!”.

Nói xong hắn hất chân một cái, thanh trường kiếm màu bạc của Nhẫm

Cửu bị Sở Cuồng đá lên cao. Yêu quái liếc mắt, tay kia muốn đánh bay
trường kiếm màu bạc sang bên cạnh, nhưng thanh trường kiếm màu đen
trong tay Sở Cuồng lại biến thành một khẩu súng màu đen với một tốc độ
khó tin. Lúc này hắn không khách sáo chút nào, bàn chân giẫm thẳng lên
tay Nhẫm Cửu, tay bấm vào chỗ lõm trên thân súng. Sau một tiếng tít, ánh
đỏ bắn thẳng vào đầu yêu quái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.