CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 504

Hắn không đủ sức đẩy Nhẫm Cửu ra, bàn tay trượt xuống dọc theo cánh

tay nàng. Đột nhiên nàng văng mạnh ra. Trước khi Lâm Cẩm Phong ngất đi,
hai chiếc răng nanh đã rút ra khỏi cổ hắn, Nhẫm Cửu lăn mấy vòng trên mặt
cỏ rồi bị một người khác đè lên.

Là Sở Cuồng. Một cánh tay hắn hoàn toàn không thể nhấc lên như bị tàn

phế. Trên bộ quần áo đen không thấy máu, nhưng những giọt máu vẫn nhỏ
xuống không ngừng. Sở cuồng đấm Nhẫm Cửu một cú thật mạnh, vết máu
lập tức in lên má Nhẫm Cửu như được đóng dấu đỏ. Hắn còn chưa kịp nói
gì, Nhẫm Cửu vừa bị đánh một cú đột nhiên vùng lên đè Sở Cuồng xuống,
nàng cúi đầu cắn vào cổ Sở Cuồng như vừa rồi đã cắn Lâm Cẩm Phong.

“Cuối cùng em đã làm được”. Sở Cuồng nói nhỏ: “Việc đẩy ngã anh

ấy…”.

Thân hình Nhẫm Cửu đột nhiên cứng đờ, dần dần có dấu hiệu run rẩy.

Tiếng rên rỉ vùng vẫy phát ra trong cổ họng như đang đấu tranh tư tưởng
quyết liệt. Một hồi lâu sau, Nhẫm Cửu nhả miệng ra, ljai khó chịu co người
lại.

Một tay Sở Cuồng vòng qua lưng đẩy Nhẫm Cửu xuống, để nàng ngoan

ngoãn nằm trên ngực hăn, sau đó vỗ nhẹ vào lưng nàng như vỗ về một đứa
trẻ.

“Bình tĩnh lại, Nhẫm Cửu”. Hắn nói: “Anh vẫn ở đây”.

Lâm Cẩm Phong quay đầu sang nhìn họ. Hắn chưa bao giờ nghĩ sẽ nhìn

thấy vẻ mặt dịu dàng và… thương xót như thế trên gương mặt vị tả hộ pháp
thần bí của Kì Linh giáo này.

Dần dần, cơ thể Nhẫm Cửu không còn run rẩy, lẳng lặng nằm trên ngực

Sở Cuồng như không còn chút hơi sức nào nữa. Mái tóc trắng như tuyết từ
từ biến thành màu đen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.