CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 605

mình dần dần mất hết sức mạnh, bàn tay đang tóm cổ Bạch Quý cũng
không nắm chắc được nữa. Móng tay nàng bắt đầu thu lại như người bình
thường, mái tóc rũ xuống cũng biến thành màu đen.

Thân thể nàng đột nhiên xảy ra chuyện gì vậy? Nhẫm Cửu còn chưa kịp

tìm được đáp án, đột nhiên tiếng kêu vù vù xuất hiện phía xa rồi nhanh
chóng đến gần. Cỏ cây đổ rạp, một chiếc phi thuyền gần như giống hệt
chiếc trên thành Giang Châu bay tới dừng lại trên đỉnh đầu bọn họ. Phi
thuyền che hết ánh nắng, sơn thôn vốn đã tồi tàn lại bị bao phủ trong bóng
tối.

Đồng tử Sở Cuồng co lại, hắn chạy về phía Nhẫm Cửu: “Lại đây!”

Hắn giơ tay về phía Nhẫm Cửu định kéo nàng lại nhưng hai người đồng

hóa đã lao tới chắn đường hắn. Sát khí tăng vọt trong lòng Sở Cuồng, hắn ra
tay không hề giữ sức, chỉ công không thủ, giống hệt như lúc Nhẫm Cửu bị
thuốc đồng hóa hoàn toàn khống chế lần trước. Nhưng sâu trong đáy mắt
hắn rõ ràng đang cố gắng kìm nén sự sợ hãi.

“Nhẫm Cửu! Lại đây!”, hắn gào to. Nhưng lúc này không phải Nhẫm

Cửu không muốn chạy lại mà nàng hoàn toàn không còn sức mạnh, thậm
chí dù chỉ để giơ cánh tay lên. Nhẫm Cửu chỉ có thể trơ mắt nhìn gã Bạch
Quý ốm yếu này nhẹ nhàng ôm ngang người mình xách lên như xách một
món đồ.

Một lực hút rất mạnh truyền đến như muốn hút Bạch Quý và Nhẫm Cửu

lên trời. Bạch Quý bên cạnh nàng lên tiếng: “Giữ hắn lại cũng không còn
tác dụng gì. Giết!”

Hắn đã giết nhiều người như vậy rồi, hắn còn muốn giết Sở Cuồng...

Dựa vào cái gì chứ?

Nhẫm Cửu cắn chặt răng, muốn đưa tay móc trái tim Bạch Quý ra. Nàng

muốn xem một kẻ như vậy rốt cuộc có trái tim hay không, nếu có thì trái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.