CỬU GIA ĐỪNG LÀM VẬY - Trang 61

Một tiếng hự vang lên, Lưu côn đồ bị một quyền này đấm văng xa một

trượng, ngửa mặt lên trời ngã ra đất, máu mũi ròng ròng, mũi chân co giật
rồi không còn động tĩnh.

Chúng nhân vỗ tay khen hay, thiết nghĩ một quyền gọn gàng nhanh nhẹn

này của Sở Cuồng đã giúp họ phát tiết không ít oán khí trong lòng.

Nhưng Nhẫm Cửu lại im lặng một cách khác thường, nàng nghĩ kĩ lại,

Lưu côn đồ đúng là hơi khốn kiếp, nhưng phụ thân hắn cũng có đầu tư lắm,
từ nhỏ đã mời không ít sư phụ nổi danh giang hồ về dạy, về mặt võ công thì
Lưu côn đồ coi như cũng là một hảo thủ hiếm thấy của huyện Chi Lương.
Một quyền của Sở Cuồng vừa rồi xem ra rất dễ tránh, nhưng Lưu côn đồ
không hề động đậy mà ăn đòn ngay…

Thật ra trong lòng nam nhân lịch thiệp này chắc có một con mãnh thú

đang trú ngụ…

Có thể ăn tươi nuốt sống một cách âm thầm như vậy.

Sở Cuồng cứu nữ nhân đẩy về phía Nhẫm Cửu, quay người bước đến

trước mặt bà lão, tên đang bắt giữ bà lão lập tức xanh mặt, cong chân muốn
chạy, Sở Cuồng kéo cổ áo hắn dễ dàng lôi lại, ném qua vai, dùng chiêu đơn
giản nhất đánh ngất thêm một tên.

Hắn đứng dậy, ánh mắt rơi trên người hai tên đang bắt Trương tú tài.

Không chờ hắn ra tay, hai tên kia không màng đến đồng bọn, hét lên

“Điêu dân làm bừa!” rồi chạy mất.

Sở Cuồng cõng bà lão, một tay xách Trương tú tài, liếc Nhẫm Cửu một

cái, Nhẫm Cửu hiếu ý, vác nữ nhân trẻ tuổi lên vai chạy về hướng ra khỏi
trấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.